Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão Hồng và Cổ Nhân liếc một cái, trong lòng vẫn chút lưỡng lự. nghĩ đến tình cảnh hiện tại, họ cắn răng tiến lên. Khi đến gần nữ quỷ, cả hai vô thức chậm bước, cảm giác rét lạnh bao trùm .
Nữ quỷ áo đỏ bất động mặt đất, đôi mắt đỏ ngầu họ, khóe môi nhếch lên thành một nụ lạnh lẽo.
"Vận may của các tệ, còn thể mời cao nhân thế ."
Cô khẽ đảo mắt, dừng màn hình điện thoại của Cổ Nhân, đáy mắt hiện lên sự kiêng dè.
" hút là do quyết định. Dù cũng sống nữa, thêm hai bồi táng cũng gì khác biệt."
Nói xong, nữ quỷ bật , âm thanh sắc lạnh vang vọng trong gian tĩnh lặng.
Cô đưa mắt đám sương đen bám vai Trang Kiến Thanh, ánh mắt dịu dàng đau thương.
Đứa con của cô kịp thành hình rời khỏi thế gian, bây giờ, ngay cả cơ hội tiếp tục tồn tại cũng còn…
“Chúng thể trao đổi.” Kỷ Hòa lên tiếng, giọng bình thản nhưng mang theo sự chắc chắn. "Cô hút tử khí họ, sẽ giúp đứa bé chuyển thế đầu thai."
Lời dứt, con ngươi nữ quỷ khẽ co rút. Đôi mắt đỏ như m.á.u càng trở nên thâm trầm hơn.
"Dựa để tin cô?"
"Không lựa chọn nào khác ngoài tin ."
Nữ quỷ chậm rãi nhắm mắt , dường như đang suy nghĩ. Một lúc , cô mở mắt, giọng khàn khàn: "Được, nhưng cô đưa Như Như đầu thai , mới theo thỏa thuận."
" thích ép buộc. Đây là lựa chọn duy nhất của cô." Kỷ Hòa vẫn giữ nguyên vẻ điềm tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/198.html.]
"… Được."
Nữ quỷ cắn môi, cuối cùng cũng đồng ý. Cô ngước lên Cổ Nhân và Lão Hồng: "Đưa tay qua đây."
Mộng Vân Thường
Hai do dự, ánh mắt vô thức tìm đến Kỷ Hòa.
"Nghe cô ."
Sự bình tĩnh của Kỷ Hòa khiến họ an tâm hơn phần nào. Họ chậm rãi vươn tay.
Nữ quỷ giơ lên một ngón tay, vẽ một đường lòng bàn tay họ.
Máu chảy , nhưng từ miệng vết thương, những sợi sương đen mỏng manh bắt đầu bốc lên.
Cổ Nhân và Lão Hồng cảm nhận rõ ràng sự lạnh lẽo dần dần rút khỏi cơ thể . Cảm giác nặng nề, mơ hồ bao trùm họ suốt mấy ngày qua cũng chậm rãi tan biến.
Từng sợi khí đen hút , đến khi làn da trở như bình thường, miệng vết thương cũng tự động khép .
Cơ thể đột nhiên nhẹ nhõm đến kỳ lạ.
Hai , cần soi gương cũng sắc mặt hồng hào trở .
Bọn họ… !
Cổ Nhân thở phào nhẹ nhõm, trong lòng vô cùng cảm kích.
Không hổ danh là đại sư Kỷ Hòa!