Lục Diệc Hồng bỗng thấy yên tâm hơn.
Ban ngày ban mặt thế , chắc ma quỷ cũng  dám xuất hiện.
Nghĩ , ông   đầu —và  thấy một cô gái trẻ  ngay phía .
Cô gái vô cùng xinh .
Trong  những  ông từng gặp,  lẽ đây là   nhất.
...   quen quá?
Ông  chắc chắn  gặp cô ở  !
Lục Diệc Hồng thở dài một , nhưng  nhanh chóng lấy  vẻ nghiêm túc, :
Mộng Vân Thường
"Cô bé, đây là công trường đang thi công,   nơi cô nên đến."
Năm nay ông   ngoài bốn mươi, con gái ông cũng tầm tuổi cô gái . Gọi cô là "cô bé" cũng  quá đáng.
Cô gái   đáp ngay.
Cô chỉ  ông  một chút, ánh mắt trong veo,  nhẹ giọng :
"Nơi  cũng   nơi mấy  nên đến."
Lục Diệc Hồng   thì bật :
"Cô bé, mảnh đất     mua . Chúng   theo lệnh của chủ đầu tư, đương nhiên  quyền ở đây. Còn cô thì . Mau rời khỏi đây , nơi  sắp  phá dỡ ."
Ngay lúc đó, công nhân  cử  kiểm tra thuốc nổ  trở .
"Báo cáo tổ trưởng! Thuốc nổ   kiểm tra xong,   vấn đề gì. Công nhân cũng  rút hết. Có thể kích nổ bất cứ lúc nào!"
Lục Diệc Hồng cầm chặt máy kích nổ,  sang  Kỷ Hòa, giọng  chút thúc giục:
"Cô bé, mau rời khỏi đây . Chút nữa nếu nổ, chắc chắn sẽ  cô sợ đấy."
Kỷ Hòa chỉ lắc đầu, giọng điềm tĩnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/210.html.]
"Sẽ  nổ ."
Thấy cô vẫn  yên,  chịu , Lục Diệc Hồng đành thở dài,  hiệu cho  bên cạnh mang đến một chiếc nón bảo hộ, đội lên đầu Kỷ Hòa.
"Nếu sợ thì che tai  ."
Nói , ông  nâng máy kích nổ, đếm ngược từ năm đến một,  đó dứt khoát nhấn nút.
Bên ngoài, công nhân đều  chuẩn  sẵn sàng, bịt chặt tai, chờ tiếng nổ vang lên. …   gì xảy  cả.
Chỉ  một cơn gió nhẹ lướt qua, cuốn theo vài viên đá nhỏ  mặt đất lăn lóc mấy vòng  chậm rãi dừng .
Không ai dám lên tiếng.
Lục Diệc Hồng cúi xuống kiểm tra máy kích nổ,   ngước mắt  về phía bệnh viện tâm thần Thanh Sơn đang sừng sững trong màn trời xám xịt.
Ông  nhấn thêm một  nữa. Vẫn   động tĩnh.
Không cam tâm, ông  liên tục thử  mấy ,  cuối cùng đập mạnh tay lên bàn, nhíu chặt mày:
"Máy kích nổ  hỏng  ?"
Một  công nhân lắc đầu, vội vàng đáp:
"Không thể nào,  đó  kiểm tra kỹ ."
"Thế thì chuyện quái gì đang xảy  ? Sao   nổ?"
Giữa lúc   còn đang hoang mang, Kỷ Hòa nhẹ nhàng lên tiếng.
"Bởi vì  thứ đang ngăn cản mấy ."
Cô  ,  giơ tay chỉ về phía bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn theo hướng ngón tay cô.
Tòa bệnh viện u ám, đen kịt vì  cháy rụi, giờ đây  càng mang một vẻ đáng sợ hơn  bầu trời tối sầm, nặng nề. Không  từ bao giờ, mây đen  phủ kín bầu trời, gió thổi qua bụi cây xào xạc, mang theo âm thanh quỷ dị khiến ai nấy đều  rõ nhịp tim thình thịch trong lồng n.g.ự.c .
Bỗng—