Không khó để nhận —những còn là con .
Kỷ Hòa để tâm.
Cô cứ thế lẳng lặng thẳng lên lầu.
——
Bên ngoài, Lục Diệc Hồng hết đồng hồ tay sang bệnh viện.
Đã hơn một tiếng .
Sao cô bé vẫn ?
Càng nghĩ, ông càng thấy bất an.
Ngay lúc đó, tiếng còi cảnh sát vang lên inh ỏi, phá tan bầu khí tĩnh lặng.
Lục Diệc Hồng giật đầu .
Chỉ thấy mấy chiếc xe cảnh sát lao đến, dừng ngay bên lề đường.
Cửa xe bật mở, mấy cảnh sát bước xuống, tiến thẳng về phía ông .
Người đầu nghiêm nghị cất giọng:
“Ông là Lục Diệc Hồng?”
Lục Diệc Hồng nuốt khan, gật đầu.
“Là .”
Cảnh sát ngẩng đầu bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, nơi lẽ phá hủy nhưng giờ vẫn sừng sững suy suyển. Anh chậm rãi :
"May mà các ông phá nơi . Có báo án, rằng năm năm , cố ý phóng hỏa. Chúng đến để điều tra."
Lục Diệc Hồng liền hít sâu một . Có cố tình phóng hỏa thật ?
Thấy vẻ mặt ông quá ngạc nhiên, viên cảnh sát thoáng nhíu mày, giọng nghi hoặc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/213.html.]
"Phiền ông phối hợp, chúng cần lấy lời khai."
Mộng Vân Thường
"Được, ."
Lục Diệc Hồng đáp, vô thức đầu về phía bệnh viện. Giọng ông phần sốt ruột:
"... cảnh sát, thể chờ một lát ? Trong bệnh viện vẫn còn ."
"Vẫn còn bên trong?"
Mấy viên cảnh sát liếc mắt , lập tức tiến nhanh về phía cửa bệnh viện.
Đột nhiên, như nhớ điều gì, Lục Diệc Hồng vội vàng kêu lên:
"Cậu cảnh sát! Ở đây chôn thuốc nổ! Mọi cẩn thận!"
"..."
Không khí bỗng nhiên trở nên ngột ngạt.
Chỉ một lát , bóng dáng Kỷ Hòa xuất hiện ở cửa bệnh viện.
Thấy cô an , mấy viên cảnh sát đang căng thẳng cũng thở phào nhẹ nhõm. Biểu cảm nghiêm nghị giãn đôi chút.
Bọn họ Kỷ Hòa, chỉ vì những lùm xùm gần đây của nhà họ Kỷ, mà còn bởi khi bệnh viện tâm thần Thanh Sơn xảy sự cố, cô gái đang du lịch khắp nơi ở nước ngoài. Khi , cô liên tục đăng tải ảnh chụp lên mạng, nhờ nhan sắc mà trở nên nổi tiếng.
Dù , theo quy trình, cảnh sát vẫn đưa Kỷ Hòa về đồn để lấy lời khai.
...
Đến khi cô và Lục Diệc Hồng rời khỏi đồn cảnh sát, trời xế chiều.
Bầu trời nhuốm sắc cam nhạt, bóng hai trải dài vỉa hè.
Lục Diệc Hồng bên cạnh, thỉnh thoảng len lén Kỷ Hòa, nhưng mỗi cô phát hiện, ông liền , giả bộ như gì.
Cuối cùng, khi thấy Kỷ Hòa sắp rời , ông lấy hết dũng khí, bước nhanh lên , ngượng ngùng mở lời:
"Cô Kỷ Hòa, cô thể ký tên cho ?"
Kỷ Hòa khựng , bất ngờ vì lời đề nghị .