Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ánh mắt Kỷ Hòa lướt qua màn hình tràn ngập bình luận.
So với sự yên bình của ngày hôm qua, thì hôm nay phòng livestream  biến thành một bãi chiến trường đầy rẫy những lời công kích.
Những lời chửi bới nối tiếp  xuất hiện, báo cáo cũng liên tục  gửi  như thể  bao giờ dừng .
Không khó để nhận —
Đây   hành động tự phát.
Nhất định     giật dây, cố tình sắp đặt  thứ.
Mộng Vân Thường
Kỷ Hòa nheo mắt, tình huống  nếu  kết nối ngẫu nhiên thì e rằng sẽ giống như .
Thời gian cô im lặng  lâu, trong khi đó, bình luận  livestream càng lúc càng hỗn loạn.
"Kỷ Hòa sợ  chứ? Nếu dám kết nối thì chuẩn  tinh thần  chửi !"
"Não mấy   vấn đề ? Đây là livestream,   nơi để các  phát điên! Không thích xem thì biến!"
"Tiểu Soái nỗ lực thi tiến sĩ: Mấy  mới  vấn đề đấy! Đi tin cái loại thầy bói lừa đảo . Không  cô    cảnh sát giáo dục hôm nay  ? Ngay cả lời cảnh sát cũng  tin, đúng là hết thuốc chữa!"
Bình luận dày đặc che kín màn hình.
Bỗng nhiên, một hình ảnh xuất hiện—Kỷ Hòa chủ động gửi yêu cầu kết nối.
Phía bên  chính là Tiểu Soái nỗ lực thi tiến sĩ.
Đối phương  hề do dự mà lập tức chấp nhận, giọng  vang lên  khi hình ảnh kịp hiện .
"Ồ? Gan lớn đấy! Cô còn dám kết nối với  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/216.html.]
Trên màn hình, một  đàn ông xuất hiện.
Hắn đeo kính gọng đen, mặc sơ mi trắng,  vẻ cố tạo hình tượng trí thức.  gương mặt  xí của  khiến  xem  nhăn mày.
Kỷ Hòa  , giọng điềm tĩnh:
" còn lo   dám nhận kết nối đấy.   lẽ… đây là  cuối cùng  xuất hiện  mặt  ."
Người đàn ông  khẩy, đầy châm chọc:
"Ha! Cô định xuyên qua màn hình để g.i.ế.c  chắc?"
"Giết ?  còn sợ bẩn tay .    quên chuyện xảy  năm  hai mươi hai tuổi chứ?"
Sắc mặt  đàn ông lập tức sa sầm, nhưng  nhanh  lấy  vẻ bình tĩnh. Dù , sự sợ hãi trong mắt vẫn  thể che giấu.
Hắn gằn giọng:
"Cô định hù dọa ? Cô nghĩ  thật sự  xem bói ?"
Kỷ Hòa mỉm  nhàn nhạt:
"Để  đoán xem… con d.a.o đó vẫn còn giấu trong tủ quần áo của  đúng ? Mỗi đêm khi   ngủ,   luôn  thấy tiếng  đó ?  nghĩ là   thấy . Anh sợ đến mức  dám ngủ,  uống thuốc mới  thể chợp mắt."
Cô dừng một chút   tiếp:
" đáng tiếc, mỗi khi  chìm  giấc ngủ,  đó  xuất hiện trong mơ. Hắn hỏi …"
Cô hạ giọng, từng chữ rõ ràng:
"'Suất học thạc sĩ của  … dùng   ?'"