Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời của Kỷ Hòa khiến chủ nhà bỗng chốc rơi trầm tư.
Một hồi lâu , mới nhẹ giọng đáp:
"... . Ông ngoại thích công viên trò chuyện với những già khác, cũng chẳng dạo phố. Ông thích trong phòng, tựa bên cửa sổ, tay cầm một quyển sách, yên tĩnh ngắm bên ngoài."
Giọng chủ nhà như đang chìm trong hồi ức.
"Con vẹt đó ông nhặt về một ngày bình thường. Từ khi nó, ông còn một nữa. Ngày nào ông cũng ôm quyển sách, kể chuyện cho nó ."
"Nào ngờ, một ngày nọ, con vẹt đó đột nhiên cất tiếng ."
"Nó lặp chính xác giọng của ông ngoại. Điều đó khiến ông vui đến mức ngậm miệng , còn gọi tất cả đám cháu về để khoe rằng con vẹt của . Ông còn , nó là con vẹt thông minh nhất đời."
Kỷ Hòa im lặng lắng , chủ nhà thì tiếp tục nhớ .
Mộng Vân Thường
"Ông ngoại và con vẹt đó ở bên hai năm. Sau , vì lý do sức khỏe, ông phẫu thuật ở cổ họng, từ đó chuyện khó khăn. mỗi về thăm, vẫn thể thấy tiếng ông kể chuyện trong phòng. Lúc đó còn nghĩ, ông đối xử với con vẹt thật đấy."
"Đến ngày ông ngoại mất, con vẹt đó cũng xuất hiện."
Nói đến đây, giọng chủ nhà chút nghẹn .
"Lúc , nó khỏi lồng bằng cách nào, chỉ thấy mỏ nó một vết thương, thậm chí còn đang rỉ máu. lễ tang kết thúc, nó biến mất một dấu vết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/244.html.]
Một nỗi buồn nhẹ nhàng lan tỏa trong khí.
Kỷ Hòa chậm rãi :
"Người kể chuyện ... còn là ông ngoại của nữa."
Chủ nhà bỗng giật . Anh đột ngột nhận điều gì đó, giọng run lên:
"Ý cô là... kể chuyện đó chính là con vẹt ?"
Chủ nhà ở đầu dây bên suýt chút nữa nhảy dựng lên. Một con vẹt thì gì lạ, nhưng việc nó kể chuyện, hơn nữa dùng giọng của ông ngoại để kể thì đúng là phần đáng sợ.
Ngay lúc đó, bên ngoài cửa sổ vang lên một loạt âm thanh lộc cộc, giống như ai đó đang gõ kính.
Tiểu Trần cau mày, nghi hoặc hỏi: "Tiếng gì ? Có ngoài cửa sổ ?"
Dứt lời, cô định tiến lên vén rèm để rõ hơn, nhưng Tiểu Quan vội vàng giữ tay cô .
"Chúng đang ở tầng mười… ai ngoài cửa sổ chứ?"
Lời dứt, âm thanh gõ cửa sổ cũng biến mất. Thay đó, một giọng trầm khàn vang lên bên ngoài. Nghe kỹ thì đó là giọng của một lớn tuổi.
"Bên trong ai ? Mở cửa sổ giúp với."