Vừa câu của Hồng Hồng, lòng chủ nhà chợt nghẹn .
Anh bỗng nhớ , mỗi đến thăm ông ngoại, ông thường thò đầu ngoài cửa sổ, giơ tay vẫy vẫy. Khi đó, cứ nghĩ rằng ông ngoại thấy giọng nên mới vẫy tay đáp . giờ nghĩ , lẽ ...
Thực , ngày nào ông cũng cửa sổ vì chờ thấy tiếng ai, mà là để thể thấy từ xa.
Bằng cách đó, ông thể trông thấy họ sớm nhất thể.
Khoé mắt chủ nhà dần đỏ hoe. Anh lẩm bẩm:
"Ông ngoại..."
"Ông già cứng đầu! Không uống sữa, bắt Hồng Hồng uống hết!"
Hồng Hồng đột nhiên lên tiếng, giọng điệu y hệt như ông ngoại .
Chủ nhà sững sờ:
"Sữa ?"
Anh như nhớ điều gì đó, ánh mắt thoáng d.a.o động:
"Sữa mà tao mua cho ông, mày uống hết ?"
Cơ thể Hồng Hồng khẽ run lên, đó nó lập bằng giọng điệu kiên quyết:
"Ông già cứng đầu uống sữa!"
Chủ nhà thoáng ngẩn .
" mỗi tao hỏi ông ngoại cần mua gì , ông đều : ‘Y cũ là ...'"
Anh thì thào như đang với chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/246.html.]
Hồng Hồng tựa như đang trừng mắt chủ nhà qua màn hình, đó lặp :
"Ông già cứng đầu!"
Mộng Vân Thường
Mặc dù chỉ là một buổi livestream, dù cách qua màn hình điện thoại, nhưng cũng thể ngăn cản một và một con vẹt trò chuyện cùng .
Tiểu Quan và Tiểu Trần bên cạnh, với vẻ mặt khó tả. Trong lòng họ bỗng dâng lên một suy nghĩ giống —Hồng Hồng thực sự thông minh, nhưng cũng quá hài hước!
[Lần đầu tiên thấy một con vẹt thể chuyện ồn ào đến !]
[ đúng là Hồng Hồng giỏi thật, hổ danh là con vẹt mở linh trí!]
[Bài tập giúp : Cái tên ‘Hồng Hồng’ chắc là bắt nguồn từ loài vẹt Ara rubrogenys. Loài nhúm lông đỏ trán, là động vật cần bảo tồn. Hiện nay lượng còn thế giới đến một nghìn con.]
[Tóm là quý hiếm lắm đúng ? giới thiệu “miệt thị chim” thế ? Buồn .jpg]
[Khoan … Hồng Hồng là động vật cần bảo tồn, mở linh trí, còn xuất hiện livestream. Liệu ai định bắt nó ?]
Dưới sự dẫn dắt của Hồng Hồng, những câu chuyện về ông ngoại dần lời giải đáp.
Cuối cùng, chủ nhà cũng hiểu rõ—ông ngoại của cố chấp đến mức nào.
ngay lúc , Hồng Hồng đột nhiên kêu lên:
"Đi đây! Đi đây!"
Chủ nhà giật , vội vàng gọi :
"Mày ? Phòng của ông ngoại vẫn còn nguyên, mày thể tiếp tục ở đó mà!"
Hồng Hồng lắc đầu, nhúm lông đỏ đầu cũng theo đó mà lay động.
"Không thể ở . Người , nghiên cứu!"