Nói đến đây,  trai giao hàng siết chặt quai túi vải  tay, hai mắt tràn đầy hối hận.
" nhớ rõ ràng  để gói hàng trong túi . Túi  rách, dây kéo  hỏng,  mà đến cửa nhà khách hàng thì nó biến mất như  từng tồn tại."
Dưới phần bình luận,  xem bắt đầu xôn xao.
"[Túi còn nguyên mà hàng  mất? Chuyện   cứ như phim kinh dị .]"
"[Bồi thường một trăm ngàn?   thấy gói hàng nào mất mà đền nhiều thế. Chẳng lẽ là đồ quý hiếm?]"
Chàng trai giao hàng thở dài, mặt mày buồn bã.
" cũng   bên trong là gì, công ty chỉ  là vật  quan trọng, nhất định  đưa tận tay khách hàng. May mà lúc đó khách hàng   ở nhà, nếu     đền ,  còn cơ hội nhờ chủ kênh giúp đỡ thế ."
Kỷ Hòa yên lặng quan sát  . Trên   trai xuất hiện một luồng khí đen mờ nhạt.
Cô hỏi: "Trên đường ,   gặp điều gì lạ ?"
Câu hỏi khiến   sững ,  đó khẽ rùng .
" nhận hàng từ trung tâm thành phố, lái xe  nửa tiếng để đến khu biệt thự tư nhân. Khu đó  , mỗi căn biệt thự đều  xây theo phong cách phủ  cổ xưa, tinh xảo đến từng chi tiết."
Anh  thoáng cau mày, như đang hồi tưởng .
" mà... nơi đó  kỳ lạ.  sống ở thành phố   nhiều năm,  mà  từng    một khu biệt thự như thế."
Lời  của   khiến Kỷ Hòa nheo mắt. Giọng cô trầm xuống, mang theo chút lạnh lẽo:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/276.html.]
"Có thể... nơi đó vốn  nên xuất hiện  thế gian ."
Không khí bỗng trở nên yên lặng đến mức đáng sợ. Chàng trai giao hàng đột nhiên cảm thấy gai ốc  tay  dựng hết lên.
Anh  nuốt nước bọt, giọng   chút run rẩy:
"Ý... ý cô là nơi đó   thật ?"
     đó,  chạm tay  cánh cửa, thậm chí còn chụp ảnh  bằng chứng!
Vừa nghĩ đến đây,   vội lấy điện thoại, mở bộ sưu tập ảnh và tìm bức hình  chụp  đó.
 khi ảnh hiện lên màn hình, đồng tử   đột nhiên co rút .
Đó   là khu biệt thự cổ kính     thấy ban nãy.
Trong ảnh, chỉ  một mảnh đất hoang vu trơ trọi. Không một ngôi nhà nào xuất hiện,  một bóng  nào lướt qua.
Giọng  của Kỷ Hòa vang lên, lạnh lẽo như cơn gió đêm quét qua, khiến    rét mà run:
"Không  là giả... Chỉ là nó  nên xuất hiện trong thế giới ."
Anh trai giao hàng  sững tại chỗ, mắt trừng lớn,  dám tin  những gì đang thấy  mắt.
"Cái … Sao  thành mảnh đất hoang !"
Anh dụi dụi mắt thật mạnh, cố gắng    nữa.
Mộng Vân Thường
Không thể nào! Rõ ràng lúc nãy ở đây vẫn còn một tòa nhà, tại  bây giờ chỉ còn  bãi đất trống thế ?