Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thụy Tú là công ty mà cô đang  việc, mà Khổng Tường chính là tổng giám đốc của công ty đó.
Cô từng gặp ông .
Một  đàn ông  vẻ ngoài hiền lành, lúc nào cũng mang dáng vẻ nho nhã,  mà  lưng  ghê tởm đến thế ?
Hơn nữa, gia đình Tần Mân Dữ và nhà họ Khổng vốn  quan hệ  … Vậy mà Khổng Tường  dám  tay với em gái ?
Tại ?!
Thẩm Lan   thiết với em gái Tần Mân Dữ, nhưng cô  gặp cô bé  vài  khi bố   còn sống.
Một cô gái ngây thơ, lương thiện.
Một cô gái  ngoại hình xuất sắc, thậm chí cô từng nghĩ đến việc ký hợp đồng với cô   công ty.
 gia đình họ Tần  từ chối.
Họ nuôi dạy con gái  .
Vậy mà một cô gái  như ,   một tên khốn nạn hủy hoại!
"Ông   sợ bố  nhà họ Tần hóa thành quỷ về tìm ông  ?!" Thẩm Lan nghiến răng, tay siết chặt đến mức run lên.
Vẻ mặt của tổng giám đốc Trương và tổng giám đốc Lâm tái mét,  ai dám phát  dù chỉ một tiếng động nhỏ.
Những trang nhật ký  hề nhắc đến tên họ, nhưng cả hai đều hiểu rõ—Tần Mân Dữ   chuyện. Nếu ,    chẳng trói họ đến đây.
Khổng Bằng cúi đầu, ánh mắt căng thẳng dừng  bắp đùi vẫn đang chảy m.á.u của . Cơn đau nhức nhối  thể so  với nỗi bất an đang siết chặt trái tim .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/289.html.]
Năm đó,   từng  với bố : Phải nhổ cỏ tận gốc.
Thế nhưng, ông   mềm lòng, tha cho Tần Mân Dữ!
Khổng Bằng liếc nhanh qua tổng giám đốc Trương và tổng giám đốc Lâm. Sắc mặt  càng thêm u ám.
Mộng Vân Thường
Không .
Chỉ cần kéo dài  thời gian, chắc chắn bố   sẽ phái  đến cứu!
Hắn hít một  thật sâu, cố gắng  thẳng .  động tác bất cẩn khiến miệng vết thương  kéo căng, đau đến mức  nghiến răng, khuôn mặt vặn vẹo.
"Họ Tần… Không, Tần Mân Dữ." Giọng  run rẩy nhưng vẫn cố tỏ  bình tĩnh. "Có chuyện gì cũng  thể thương lượng. Anh  cần   lớn chuyện thế ."
Tần Mân Dữ khẽ nghiêng đầu, ánh mắt vô hồn lướt qua Khổng Bằng như thể   chẳng khác gì một kẻ  chết.
Anh   gì.
Chỉ lặng lẽ tiến lên một bước.
Lưỡi d.a.o trong tay lóe sáng, phản chiếu ánh đèn mờ ảo trong căn phòng.
Khổng Bằng theo bản năng rụt  , trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.
"Tần Mân Dữ! Chỉ cần  tha cho chúng , chúng   thể đáp ứng  bất cứ điều kiện gì!"
Hắn   dứt lời, tổng giám đốc Trương cũng vội vàng phụ họa, giọng run rẩy:
"… đúng ! Tổng giám đốc Tiểu Khổng  đúng! Chỉ cần  thả chúng , chuyện gì cũng  thể thương lượng!"
  kịp để ông   hết câu, một con d.a.o khác  lạnh lùng đ.â.m xuống.