Hạ Phong nhếch môi nhạo.
"Cậu đây thiếu phụ nữ, cô xem thứ gì?"
Ngay khi dứt lời, Kỷ Hòa thấy đường nhân duyên của càng trở nên mỏng manh hơn.
Mộng Vân Thường
Đây cũng là lý do cô xem vé .
Thứ nhất, cô trông chờ chuyện giàu một đêm.
Thứ hai, xem bói về quá khứ thì chính xác, nhưng tương lai nhân quả.
Nói một cách đơn giản, nếu cô tính toán con trúng thưởng trong đợt tiếp theo ngay livestream, chắc chắn sẽ vô đổ xô mua. Một khi lượng mua tăng đột biến, hệ thống của bên tổ chức sẽ điều chỉnh kết quả.
Bởi , dù cô tính toán bao nhiêu , dãy cuối cùng vẫn sẽ đổi.
nếu cô tính toán xong, ghi giấy để đó, khi kết quả mới lấy kiểm chứng, thì kết quả sẽ ảnh hưởng.
Tình duyên của Hạ Phong cũng giống như .
Dù cô thể thấy vận mệnh ban đầu, nhưng kết quả cuối cùng vẫn phụ thuộc chính .
Nếu tự chuốc họa , gieo xuống nguyên nhân khiến nhân duyên ngày càng lụi tàn, thì kết cục tất yếu sẽ là một đường tình duyên trắc trở.
Ý trời là như , cô chỉ thể thấy điểm xuất phát, nhưng con đường phía do mỗi tự quyết định.
nếu xem, cô cũng chẳng cần tốn công nhắc nhở.
Dường như nghĩ điều gì đó, Hạ Phong thẳng dậy khỏi ghế, bắt chéo chân, khóe môi nhếch lên đầy hứng thú.
"Cậu đây một món đồ tìm mãi , cô giúp tìm nó ."
[Vân Tinh: Không chứ? Tìm đồ á? Cái thì gì khó. Không lẽ chủ Phong đang cố ý thả nước Kỷ Hòa?]
[Cố Ấu An: Chắc . Kỷ Hòa và Hạ Phong nổi tiếng thù oán, chủ Phong chỉ ước cơ hội bỏ đá xuống giếng thôi.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/30.html.]
[Kho báu rơi vãi đều là của : Cái quá đơn giản. Đăng tin Weibo, treo thưởng một triệu, giang cư mận sẽ tìm giúp ngay.]
Hạ Phong đầy ẩn ý.
"Thứ thất lạc từ năm mươi năm ."
[Rơi xuống thần đàn: Hóa là ở đây. Đồ mất năm mươi năm , giờ tìm kiểu gì?]
[Hahaha, xỉu. Lần Kỷ Hòa chắc chắn lật xe .]
[Ghen tị với Dương Vận quá ! Cậu chủ Hạ, sẽ một bộ truyện nhỏ cho .]
Chẳng ai tin Kỷ Hòa thể tìm thấy thứ đó. Mọi đều háo hức chờ xem cô bẽ mặt.
Dù thì năm mươi năm , cô còn đời.
Yêu cầu chẳng khác nào cố tình gây khó dễ.
Giữa những bình luận tràn ngập châm chọc, Kỷ Hòa vẫn giữ nguyên vẻ bình tĩnh.
"Anh tìm cái gì?"
Hạ Phong nhướng mày, chậm rãi :
"Kỷ Hòa, bây giờ cô đổi ý vẫn kịp đó. Nếu vài câu dễ với đây, thì cần lên Weibo xin nữa."
Anh thẳng màn hình, chờ đợi.
Chỉ cần cô nhún nhường một chút, dỗ dành một câu, thì chuyện thể kết thúc ở đây.
Nghĩ đến cảnh phụ nữ c.h.ế.t tiệt nhịn tức giận, nhỏ giọng cầu xin , Hạ Phong khỏi cảm thấy vui vẻ.
Kỷ Hòa chỉ nhẹ nhàng đáp:
"Không cần."