Không do dự thêm, cả nhóm lập tức gọi điện cho cảnh sát.
 khi đầu dây bên  hỏi liệu họ  bằng chứng  , cả nhóm liền  ,  đồng loạt  sang Kỷ Hòa.
Mộng Vân Thường
Cô bước lên, bình tĩnh   điện thoại:
"Trong máy tính ở phòng  việc của   giấu những video   suốt mấy năm nay. Hắn giấu  kỹ, nhưng mật khẩu chính là ngày   bổ nhiệm  phó chủ nhiệm khoa."
"Đáng ghê tởm!"
"Đồ cặn bã!"
Viên Viên và Thái Văn Giai đồng loạt chửi rủa.
Tiểu Văn vẫn lo lắng, bàn tay nắm chặt vạt áo, trái tim đập mạnh.
Cô , đối mặt với chuyện , cách duy nhất để chấm dứt nó là báo cảnh sát.
 thực tế quá tàn nhẫn... Những   hại như cô luôn  đàm tiếu,  nghi ngờ, thậm chí còn  đổ .
Cô  sợ hãi.
Sợ rằng  sẽ  chống đỡ nổi.
 khi  thấy những  bạn của  đang  lên vì cô, đôi mắt họ rực lửa căm phẫn, bảo vệ cô mà  chút do dự...
Bỗng nhiên, Tiểu Văn cảm thấy  chút ấm áp.
Có lẽ, cô  thể vượt qua !
Kỷ Hòa và Thái Văn Giai rời khỏi ký túc xá nữ. Hai     vài bước thì một giọng  vang lên từ phía :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/335.html.]
"Kỷ Hòa."
Nghe thấy   gọi , Kỷ Hòa và Thái Văn Giai đồng loạt  . Trước mặt họ là một nam sinh trông phong độ,  khí chất của  trí thức.
Kỷ Hòa nhận   ngay lập tức.
"Thường Gia Ngôn."
Thường Gia Ngôn bước lên một bước, ánh mắt nghiêm túc: "  chuyện   với cô."
Những ngày qua,   theo dõi các buổi livestream của Kỷ Hòa. Khi  tối nay cô sẽ đến Đại học A,   do dự  lâu nhưng cuối cùng vẫn quyết định đến đây, chờ cô ở ký túc xá nữ.
Nhìn sang bên cạnh Kỷ Hòa, Thường Gia Ngôn thấy một cô gái khác  cùng cô. Anh khựng  đôi chút.
Hình như… đây là nữ sinh  từng xuất hiện trong phòng livestream? Cô   cùng Kỷ Hòa ?
 Thường Gia Ngôn  nghĩ nhiều. Anh hít sâu một ,   cúi , giọng trầm thấp:
" xin  vì    thiếu tôn trọng cô. Mong cô bỏ qua."
Kỷ Hòa nhướng mày, giọng điệu mang chút ý : "Ông nội  bắt  đến xin   ?"
Thường Gia Ngôn  chút do dự gật đầu: " ."
Ông nội   rõ ràng, nếu   sự tha thứ của Kỷ Hòa thì đừng mong  ngày bước chân  cửa nhà nữa.
"Vậy  nghĩ ?" Kỷ Hòa  , chậm rãi hỏi.
Thường Gia Ngôn thoáng sững . Một lát ,  ngẩng đầu  cô, giọng  kiên định:
"  hề cảm thấy    sai. Từ nhỏ   theo ông nội học tập,   rõ việc vẽ bùa khó đến mức nào.    ai gặp rắc rối vì những lá bùa của cô, nhưng   dùng sai cách để thể hiện quan điểm của ."
Anh hít một  thật sâu, tiếp tục: "Cho nên,  vẫn  xin  cô."