Năm giờ chiều.
Phòng xác bệnh viện.
Một  đàn ông mặc áo blouse trắng đẩy một chiếc cáng  .
Phòng xác  ở tầng hầm thứ hai, xung quanh   cửa sổ. Ánh nắng mặt trời  thể xuyên qua, chỉ  ánh đèn trần lạnh lẽo rọi xuống.
Do yêu cầu bảo quản thi thể, nhiệt độ ở đây luôn duy trì ở mức  thấp.
Tiếng bước chân   vang vọng  nền gạch men lạnh buốt, từng tiếng "cộp cộp" đều đặn.
Người đàn ông chậm rãi đẩy cáng, lướt qua từng dãy t.h.i t.h.ể như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Khi  đến góc trong cùng,   dừng .
Bên cạnh t.h.i t.h.ể  ghi danh tính.
— Kim Minh Quang.
Phía  lớp khẩu trang, ánh mắt  đàn ông lóe lên sự vui sướng.
Anh  vươn tay, định bế t.h.i t.h.ể lên.
 ngay khi chạm , cả    bỗng cứng đờ.
Nóng?
Một cái xác...   nhiệt độ cơ thể?
Khoảnh khắc đó, tiếng "rầm" vang lên.
Thi thể bỗng bật dậy!
Tấm vải trắng phủ   rơi xuống, để lộ một khuôn mặt tái nhợt vì lạnh.
Đôi mắt  chậm rãi mở ,  chằm chằm   .
Mộng Vân Thường
"Cậu   Kim Minh Quang."
"Đương nhiên là  !"
Tiểu Trần hừ lạnh,   chỉ mặc độc một chiếc quần đùi. Vì vóc dáng nhỏ con,    đồng nghiệp đẩy  vai " chết".
Cái lạnh thấu xương khiến     run lên bần bật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/367.html.]
 điều    khó hiểu là...
Tên    quá ngu ?
Chuyện  đến nước  mà vẫn còn  yên tại chỗ,  chạy  ?
Ngay khi Tiểu Trần còn đang suy nghĩ, cửa phòng xác bỗng mở tung!
Từng bóng  từ  ập .
Mấy viên cảnh sát ẩn nấp xung quanh lao đến, nhanh chóng khống chế  đàn ông áo blouse.
Anh  giãy giụa theo phản xạ nhưng  hề phản kháng quyết liệt, chẳng bao lâu    còng tay.
Lão Lưu  bên cạnh, quan sát  bộ quá trình.
Ông đưa cho Tiểu Trần một chiếc áo khoác, đồng thời liếc   đàn ông  đồng nghiệp áp giải.
"Có gì đó  đúng."
Mọi chuyện diễn  quá suôn sẻ.
Như thể đối phương cố tình chui đầu  lưới .
Tiểu Trần kéo áo khoác sát , lẩm bẩm:
" là thế thật...  dù gì cũng là một  đàn ông trưởng thành,  thể nào giống y hệt một đứa bé . Sao     nhận ?"
Bên ngoài bệnh viện.
Xe cảnh sát hú còi inh ỏi, lướt ngang qua đường phố.
Ở ven đường, một chiếc ô tô màu đen  dừng  vài giây  nhanh chóng lăn bánh rời .
"Cốc cốc."
Bất chợt, cửa kính xe  gõ.
Người đàn ông trung niên  ở ghế lái giật nảy .
Ông  hạ kính xuống, ánh mắt chạm  gương mặt Kỷ Hòa.
Đó là một  đàn ông mặt chữ điền, đường nét khuôn mặt sắc sảo, ngay cả khi   gì cũng toát  sự nghiêm nghị.
Ông  cau mày:
"Có chuyện gì ?"