Trong danh sách những nạn nhân tử nạn, cô lập tức tìm thấy cái tên Tạ An.
Nếu như  đó, những gì Kỷ Hòa kể đối với cô chỉ như một câu chuyện xưa của ai đó, thì giờ đây, khi tận mắt  thấy bằng chứng , tim cô bỗng quặn thắt.
Đau quá…
Đau đến  thể thở nổi…
Nước mắt cô lặng lẽ rơi xuống.
Cảm giác đau đớn , như thể cô đang cảm nhận chính nỗi tuyệt vọng mà Mạnh Nhiên từng trải qua năm đó.
Bốn năm chờ đợi, bốn năm ôm hy vọng…
Chỉ để  nhận  một tin tức tàn nhẫn.
Bỗng chốc,  thứ tan biến.
Lúc , cô  hiểu.
Đây  chỉ là câu chuyện của ai khác.
Mà là câu chuyện của chính cô.
Cô là Mạnh Nhiên.
Kiếp , cô  chờ đợi   yêu suốt bốn năm.
Để  cuối cùng,  đó  bỏ mạng trong chuyến bay định mệnh.
Trong lúc tuyệt vọng, cô  gia đình ép gả cho  mà   hề yêu thương.
Không còn lối thoát, cô  dùng d.a.o c.ắ.t c.ổ tay, kết thúc cuộc đời .
Liễu Nhiên  màn hình, giọng  nhẹ như gió thoảng:
"Hóa  em và   còn  một câu chuyện như ."
Giờ cô mới hiểu vì  Tạ An luôn ở  nơi trần thế, vì   luôn  đến gần cô.
Anh  thể quên lời hứa của .
Lời hứa mà chính    thể thực hiện.
Kỷ Hòa tiếp tục :
"Trước khi Tạ An rời  du học, cô từng vẽ tặng   một bức tranh."
"Để tránh  cha phát hiện, cô  giấu nó trong tầng hầm nhà họ Mạnh."
"Suốt bốn năm chờ đợi, mỗi khi nhớ , cô  ngắm  bức tranh . Chính tình cảm sâu đậm của cô  khiến bức tranh trở thành một vật mang linh tính."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/474.html.]
"Khi cô qua đời, chấp niệm của Tạ An  thể tan biến. Linh hồn    về nhà họ Mạnh, ngủ say trong chính bức tranh đó."
"Anh   ngủ một giấc thật dài, cho đến khi cô của kiếp  xuất hiện."
Liễu Nhiên sững sờ.
Vậy nên…
Cuộc gặp gỡ của họ   tình cờ.
Đó là sợi dây nhân duyên   định sẵn.
Giữa thành phố A rộng lớn như , cô  thuê đúng căn biệt thự của nhà họ Mạnh.
Hơi thở quen thuộc của cô  đánh thức linh hồn ngủ say suốt bao năm qua.
Vào một đêm  tiếng đàn dương cầm du dương,  tán cây ngô đồng quen thuộc,   một  nữa mở mắt.
Khi đó, qua khung cửa sổ, cô  thấy một  trai.
Ánh mắt họ chạm .
Không   đầu tiên.
Mà là  gặp .
Lâu lắm  mới  gặp em,   yêu.
Mộng Vân Thường
Nước mắt Liễu Nhiên  ngừng rơi.
"Vậy tại       cho em ?" Giọng cô nghẹn ngào.
Kỷ Hòa bình thản đáp:
"Chính cô cũng từng   còn gì,  và quỷ khác ."
"Kiếp  vì rào cản  phận,    thể đến bên cô."
"Kiếp , còn bi thương hơn nữa."
"Nếu như kiếp , Tạ An vẫn  thể cố gắng bù đắp..."
"Thì kiếp ,    thể  gì đây?"
Người là .
Quỷ vẫn mãi là quỷ.
Anh yêu cô, nhưng sự tồn tại của   thể gây ảnh hưởng đến cô.
Anh   cô gặp nguy hiểm.
  cũng  nỡ rời xa cô.