Bên ngoài, bình luận tràn ngập những lời khen:
"Wow, Hạ Phong  nhanh thật đấy!"
" ,  hơn so với tưởng tượng nhiều."
"Trước đây   so với Kỷ Hòa nên mới thấy rõ sự khác biệt thôi, chứ thực  trình độ của Hạ Phong cũng  tệ mà!"
"Ơ kìa, Hạ Phong   xa thế ,  Dương Vận vẫn  ?"
Ống kính lập tức lia về phía .
Dương Vận vẫn  nguyên tại chỗ, mắt dán chặt  dòng nước cuồn cuộn  chân, sắc mặt tái nhợt.
Trước đó tổ chương trình  nhắc nhở khách mời mặc trang phục thoải mái, dễ vận động.
Mộng Vân Thường
 vì  lên hình , Dương Vận vẫn cố tình chọn váy bó và giày da.
Cô  cứ tưởng chỉ là một thử thách đơn giản, chắc chắn sẽ   vấn đề gì.
Kết quả…
Cô   đánh giá quá thấp sự biến thái của đạo diễn Nghiêm !
Bây giờ, với bộ đồ , chẳng khác nào tự  khó chính .
Không còn cách nào khác, thực lực thì  thể dựa  .
Vậy thì đành diễn thôi!
Chỉ cần tỏ  sợ hãi nhưng vẫn cố gắng kiên trì bước tới là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/548.html.]
Ngoài ,  hâm mộ của cô  cũng  khiến cô  thất vọng.
"Huhu, Dương Vận của chúng  đúng là  dễ dàng gì!"
"Một cô gái khi đối mặt với cảnh tượng như thế chắc chắn sẽ  sợ hãi!  A Vận của chúng  vẫn kiên trì, đúng là chăm chỉ mà!"
Trong mắt những khán giả trung lập, những bình luận  khiến họ  cạn lời.
"Này… Đừng tâng bốc quá đà thế chứ, ở đây  tổng cộng bốn khách mời nữ, ai mà chẳng cố gắng?"
" , hơn nữa… chị gái nhà mấy  suy nghĩ kiểu gì thế? Biết đạo diễn Nghiêm là ai mà vẫn ăn mặc như , chỉ lo  ,  quan tâm   vướng chân  khác  ?"
Dương Vận bước từng bước thận trọng  con đường hẹp.
  nhanh, cô  phát hiện  một vấn đề nghiêm trọng—chiếc váy ngắn cũn cỡn mà  đang mặc quá mức vướng víu, khiến mỗi bước chân đều trở nên khó khăn.
Sau vài  loạng choạng, cô  bắt đầu  suy nghĩ khác. Nếu Hạ Phong phía   thể giúp đỡ một chút thì   mấy! Chỉ cần   đưa tay  đỡ cô  một cái,  lẽ cô  sẽ   vất vả thế  nữa.
Dương Vận ngẩng đầu, ánh mắt mong chờ  bóng lưng  đàn ông phía .
 Hạ Phong  hề  đầu , thậm chí còn chẳng liếc lấy một cái.
Dương Vận: "..."
Cô  cắn môi, chần chừ trong giây lát  quyết định vươn tay, cố gắng túm lấy vạt áo Hạ Phong.
"Anh Phong, đợi chút—"
Lời còn  dứt, chân cũng mất tập trung theo.
Vừa sải bước , do  kiểm soát  trọng tâm, cơ thể cô  lập tức chao đảo mạnh!
"A a a!"