Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nói đến đây, chú cúi thấp đầu, hít một  thật sâu   ngẩng lên  cô với ánh mắt cầu khẩn.
"Xin cô… xin hãy giúp  tìm Tiểu Dung!"
Bình luận trong phòng livestream chững  trong giây lát,  như vỡ òa.
"Trời đất, mất tích năm năm? Liệu… còn  thể tìm  ?"
"Năm năm  liên lạc với bố … Không lẽ  chuyện gì   ?"
"Tự nhiên   gọi cho bố  ghê… Đi gọi ngay đây!"
"Thảo nào ID của chú  là 'Nhớ Tiểu Dung'… Hóa  là vì nhớ con gái."
Chú Chung   thấy màn hình,    chữ, cũng chẳng   phần bình luận đang  gì.
Mộng Vân Thường
Chú chỉ tiếp tục kể:
" và vợ đều   tài cán gì, chỉ mong con gái  thể  tương lai sáng sủa hơn chúng . Tiểu Dung cũng   chúng  thất vọng, con bé là đứa duy nhất trong thôn thi đậu đại học. Suốt bốn năm đại học, nó gần như  tiêu một đồng nào của gia đình, thậm chí đôi khi còn gửi tiền về cho chúng ."
 đến năm Tiểu Dung  nghiệp, con bé đột nhiên nhắn tin  rằng nó sẽ   ở nơi khác,  thể sẽ  liên lạc với chúng  trong một thời gian dài và dặn chúng  đừng lo lắng. Lúc đó, chúng  cũng  nghĩ nhiều. Tiểu Dung luôn  chủ kiến,  thích để  khác lo lắng cho , mà chúng  cũng   trở thành gánh nặng cho con bé.
 đến khi nhận   điều gì đó  , chúng    thể liên lạc với Tiểu Dung nữa."
[Bình luận: "Chú... hai  cũng quá vô tâm  đó? Lúc đó   gọi điện cho Tiểu Dung?"]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/55.html.]
["Loại chuyện  nên báo cảnh sát, tìm chủ kênh thì giúp  gì chứ?"]
["Hầy, chắc chắn là  chuyện ."]
Đôi mắt chú Chung đỏ hoe, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Chú vội lau , vô tình  thấy những dòng bình luận lướt qua màn hình.
Chú    những chữ khác, nhưng ba chữ "báo cảnh sát" thì  khắc sâu trong tâm trí. Từng nét chữ như đ.â.m thẳng  tim chú.
Đôi môi chú run run, giọng  nghẹn ngào:
"Chúng   báo cảnh sát , nhưng  tìm  con bé.  và  nó cũng từng nghĩ đến khả năng  nhất, nhưng dù  chuyện gì xảy , chúng  cũng   con bé đang ở . Dù   đưa con bé về... chỉ còn  một nắm tro, chúng  cũng  đưa nó về nhà!"
["  mà  luôn , chủ kênh ơi, giúp chú  tìm Tiểu Dung !"]
["Muốn Tiểu Dung về nhà!"]
["Thật sự mong Tiểu Dung vẫn còn sống, nếu ,  đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh... quá đau lòng."]
Kỷ Hòa  khuôn mặt đẫm nước mắt của chú Chung, chậm rãi :
"Con gái chú vẫn còn sống."
Chú Chung sững sờ, lập tức  thẳng dậy, ánh mắt lóe lên một tia hy vọng mãnh liệt.
"Thật ?"
"Còn sống."