Dưới sự hướng dẫn của Kỷ Hòa, cô nàng bắt đầu tập theo, từng động tác còn khá trúc trắc.
Nhìn qua là thấy ngay—cô    kiểu   năng khiếu bẩm sinh. Cơ thể  cứng, trí nhớ cũng   lắm. Một động tác  để Kỷ Hòa  mẫu    nhiều , cô nàng mới miễn cưỡng nhớ .
Tập một lúc, chính cô nàng cũng cảm thấy  hổ,  cúi đầu lí nhí: "Hay là… em  học nữa?"
Cô  thực sự  giỏi khoản , cứ tiếp tục sẽ khiến Kỷ Hòa  tốn quá nhiều công sức.
 Kỷ Hòa chỉ  nhẹ: "Không  cả, em  học thì cứ học thôi."
Dù   lặp  lặp  bao nhiêu , cô cũng  hề tỏ  mất kiên nhẫn. Giọng  vẫn dịu dàng, động tác vẫn chậm rãi chỉ dẫn như cũ.
Đến cuối cùng, cô còn chủ động nắm tay, giúp cô nàng sửa từng động tác.
"Eo  thẳng lên."
"Cánh tay   hạ xuống mà nâng cao thêm một chút."
Kỷ Hòa nhẹ nhàng đặt tay lên eo cô nàng, khẽ nâng tay cô  lên, giúp điều chỉnh tư thế.
Cảnh tượng  khiến dân mạng hét ầm lên:
["Áaa, tui cũng   chị Kỷ ôm eo!"]
["Kỷ Hòa dịu dàng quá trời! Tui cũng  chị  dạy tui nữa!"]
["Ghen tị quá! Không chỉ  chị Kỷ ôm eo, còn  nắm tay nữa chứ!"]
["Bây giờ tui đặt vé xe thì còn kịp ?"]
Dưới sự chỉ dẫn tận tình của Kỷ Hòa, cô gái ban đầu chẳng  gì, dần dần tiến bộ rõ rệt.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/586.html.]
Từng động tác trở nên mượt mà hơn,  dáng  hình. Đám đông xung quanh cũng nhiệt tình cổ vũ, vỗ tay động viên cô nàng.
Chỉ  một động tác cô  mãi vẫn   —
Nhảy lên cao, xoay  lộn ngược trong  trung.
Động tác  đòi hỏi sức bật đôi chân và khả năng giữ thăng bằng  cao. Với    nền tảng, thực hiện  là chuyện vô cùng khó khăn.
Cô nàng thử  thử , nhưng vẫn thất bại hết   đến  khác.
Thế nhưng, cô   hề nản lòng, trái  còn  vui vẻ: "Không  cả! Học  nhiều thế  là em mừng lắm !"
"So với lúc đầu chẳng  chút gì, giờ   hơn  nhiều !"
Những động tác   hề đơn giản, nếu   Kỷ Hòa ở đây,  lẽ cả đời cô  cũng  dám thử.
"Suy cho cùng thì em   nền tảng, động tác   là bỏ qua thôi."
 Kỷ Hòa lắc đầu: "Em  thể thử   nữa."
Cô nàng ngạc nhiên: "Dạ?"
"Em cứ nhảy cao  thành động tác , lúc rơi xuống, chị sẽ đỡ em."
["Wow! Làm    nguy hiểm ?!"]
[" đó! Cô gái    khả năng tự tiếp đất, lỡ như ngã thì ?!"]
Cô nàng cũng  chút do dự, nhưng Kỷ Hòa chỉ dịu dàng : "Cứ tin  chị."
Chỉ bốn chữ đơn giản, nhưng  khiến   bất giác cảm thấy an tâm.