"Hoắc Nam Nam  từng để tâm đến một  trai nào nhiều đến thế.
 từ ngày hôm đó, cô   một  để hướng về.
Tiết chạy bộ buổi sáng mà   cô  ghét cay ghét đắng, nay  mong chờ từng phút từng giây, vì đó là cơ hội hiếm hoi để cô   thể    một cách đường đường chính chính.
Thậm chí, cô  còn bắt đầu háo hức chờ đến kỳ thi, mong  thấy tên    bảng tuyên dương, mong   ngắm bức ảnh   in ngay ngắn giữa những gương mặt xuất sắc nhất.
Không sai. Cô   thích Tào Thượng mất .
 Hoắc Nam Nam  bao giờ hy vọng bản  và Tào Thượng  thể đến với .
Ngay cả tên của cô ,   còn  .
Với Tào Thượng, cô  chẳng qua chỉ là một  lướt ngang qua đời , đến cả hình dáng thế nào cũng  rõ.
Cậu  thông minh, giỏi giang,  trai.
Mộng Vân Thường
Nghe  ngay cả hoa khôi lớp cũng từng theo đuổi  , nhưng vẫn  từ chối thẳng thừng.
Một  như thế,   thể để mắt đến… một  chẳng  gì đặc biệt như cô  chứ?
Vậy nên, Hoắc Nam Nam  từng  ý định vượt qua ranh giới.
Cô  giấu nhẹm mối tình đơn phương   góc sâu nhất trong tim.
Chỉ cần  thể lặng lẽ  Tào Thượng từ xa, đó  là niềm an ủi lớn nhất trong cuộc đời cô  .
Suy nghĩ  vẫn luôn tồn tại như thế, cho đến một ngày…
Vào năm nhất đại học, Hoắc Nam Nam  thấy Tào Thượng   sân khấu trong buổi tiệc chào đón tân sinh viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/602.html.]
Cô  gần như  tin  mắt .
Cô   mà  đậu cùng trường đại học với Tào Thượng ?!
Những năm cấp ba, cô  bỗng như  khai sáng, thành tích học tập tiến bộ rõ rệt.
Thế nhưng, dù  cố gắng bao nhiêu, cô  và   vẫn cách  một   xa.
Cô   bao giờ dám mơ rằng  sẽ  cơ hội  học chung trường với Tào Thượng.
Vậy mà bây giờ,    đang   sân khấu, ngay  mắt cô .
Chẳng lẽ… đây là cơ hội mà ông trời ban cho cô  ?
Hoắc Nam Nam   sân khấu, kích động đến mức nước mắt rưng rưng.
… cô  cũng chỉ  thể   sân khấu mà thôi.
Tào Thượng vẫn xuất sắc như ngày nào.
Số  thích   nhiều  đếm xuể.
Còn cô , dù  từ phương diện nào cũng đều lu mờ.
Cô  lấy tư cách gì mà mong   thích ?
Từ cấp ba đến đại học, cô  vẫn luôn là    sân khấu,    tỏa sáng.
Cứ thế, hai năm lặng lẽ trôi qua.
Rồi  một đêm nọ, năm ba đại học…
Hôm , Hoắc Nam Nam  dạy kèm xong, lúc  về ký túc xá thì trời   khuya.