Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Kỷ Hòa thở dài: "   nhận của hồi môn của   . Trên tấm thiệp đó  ghi rõ: nếu  nhận của hồi môn thì coi như chấp thuận hôn sự."
Tằng Thần cứng họng, một lát  mới cất giọng run rẩy: "... Của hồi môn gì chứ? Là năm trăm tệ  ?"
Kỷ Hòa lắc đầu: "Năm trăm tệ ít quá, chỉ đủ cho ăn xin thôi. Bây giờ ai kết hôn  chỉ đưa  năm trăm tệ của hồi môn?"
Tằng Thần lắp bắp: "Vậy...  rốt cuộc là gì?"
Mộng Vân Thường
Kỷ Hòa chậm rãi giải thích: "Quan trọng    tiền nhiều  ít, mà là ý nghĩa của nó. Anh  nhận, tức là   đồng ý."
Tằng Thần ôm đầu, mặt đầy vẻ tuyệt vọng: "     chuyện ..."
Kỷ Hòa vẫn giữ giọng điệu bình thản nhưng vô cùng chắc chắn: "Vô ích thôi. Tấm thiệp đó  hiệu lực như một khế ước. Một khi   nhận, tức là  xác lập giao ước."
Anh  ngừng  một chút,  bổ sung thêm: "Hơn nữa, đây là khế ước linh hồn. Kể cả   giận quá mà tự sát,  khi đầu thai thành một con ch.ó thì cũng vẫn sẽ  cô  đeo bám."
Nghe , Tằng Thần tức giận đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.
"Cái  rõ ràng là vô đạo đức mà! Ai thấy tiền rơi  đường   nhặt chứ?!"
Anh  nghiến răng nghiến lợi, gằn giọng hỏi: "Là ai? Rốt cuộc là ai để tờ giấy đỏ đó ở đây?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/672.html.]
Kỷ Hòa thản nhiên trả lời: "Là chủ nhà của các  để đó."
Tằng Thần c.h.ế.t sững: "Chủ nhà?!"
Kỷ Hòa gật đầu: " xét theo logic thì ông   hề hại . Là tự  nhặt tấm thiệp  thôi."
Lý Hướng Quân  cạnh đột nhiên kéo nhẹ góc áo Tằng Thần, thấp giọng : "Chủ kênh     nhớ  một chuyện...  từng   chủ nhà  một cô con gái, đang độ tuổi xuân thì nhưng đột ngột qua đời vì thức khuya  việc. Hình như... hình như cô  c.h.ế.t ngay trong căn nhà . Nếu  thì  giá thuê nhà  rẻ thế."
Tằng Thần tức đến nổ đom đóm mắt: "Cậu   chuyện  từ  mà   cho ?!"
Lý Hướng Quân co rúm  , lí nhí đáp: "Này...  chẳng  là vì sợ  hoảng sợ ? Hơn nữa, dù     thì chúng  cũng vẫn  thuê căn nhà  mà. Vậy chi bằng   để  khỏi  áp lực tâm lý..."
Tằng Thần trợn mắt  Lý Hướng Quân, hận  thể bóp cổ   em "" của  ngay lập tức.
Càng nghĩ càng thấy tức, Tằng Thần bật thốt lên: "Vậy là chủ nhà sợ con gái  cô đơn  đó nên mới nghĩ  cái trò quái gở  hả?!"
Kỷ Hòa thở dài: "Thật ,  chỉ  tiền  gói trong giấy đỏ, mà còn   nhiều loại tiền 'tự nhiên xuất hiện' nhưng  thể tùy tiện lấy. Chẳng hạn như  những  già cố tình bỏ tiền  đường để 'mua mạng' của  trẻ. Ai nhặt  tiền đó thì xem như  đồng ý bán mạng."
Lý Hướng Quân giật : "Hả? Cái  quá  xa !  mà...  nhiều     họ  vô tình rơi  một giao dịch như  ?"
Kỷ Hòa nhún vai: "Vậy cũng chẳng  gì . Có  nhiều  lợi dụng lòng tham của  khác để thực hiện những giao dịch vô đạo đức thế ."
Ngẫm , cách  đúng là cực kỳ khó đối phó. Về lý mà , họ  hề hại ai, vì tất cả đều do   tự nhặt tiền mà thôi.