Trên giường bệnh, hàng mi Lý Tiểu Nhã khẽ run.
Cô bé chậm rãi mở mắt,  thấy mái tóc  hình như  điểm bạc.
Nước mắt  lặng lẽ chảy xuống.
Cô bé cố gắng giơ cánh tay yếu ớt của , nhẹ nhàng chạm  gương mặt chị dâu Lý.
"Mẹ…"
Chỉ một tiếng gọi khẽ  thôi  đủ khiến chị dâu Lý  vui mừng  nghẹn ngào.
Cô  siết c.h.ặ.t t.a.y con gái, giọng run run vì xúc động.
"Là  đây! Mẹ đang ở đây, con yêu!"
Lý Dũng cũng vui mừng khôn xiết.
So với  cả và chị dâu đang đắm chìm trong hạnh phúc,   vẫn còn chút lý trí, lập tức chạy  ngoài gọi  đến.
Chẳng bao lâu , bác sĩ và y tá nhanh chóng bước  kiểm tra.
"Người nhà bệnh nhân Lý Tiểu Nhã, xin hãy  ngoài chờ một lát."
Lý Dũng vội vàng kéo  cả và chị dâu  khỏi phòng bệnh, để   gian cho bác sĩ  việc.
Vừa  ngoài,   liền lấy điện thoại, định gọi ngay cho Kỷ Hòa để báo tin vui.
 còn  kịp bấm , chị dâu Lý  cản .
Cô  cau mày   .
Mộng Vân Thường
"Em váng đầu  hả? Có  bây giờ là mấy giờ ?"
Lý Dũng chớp mắt, mất một giây mới kịp nhận .
"Ôi trời… may mà  chị dâu nhắc nhở!"
Anh  lúng túng gãi đầu.
Dù đôi mắt vẫn còn sưng đỏ vì  quá nhiều, nhưng trong đáy mắt chị dâu Lý  tràn đầy niềm vui sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/69.html.]
"Cô Kỷ là quý nhân  cứu Nhã Nhã. Chúng  nhất định  cảm tạ cô  thật !"
Nói xong, chị dâu Lý quỳ xuống, hướng về phía nhà Kỷ Hòa, cúi đầu dập lạy.
Lần , ngay cả Lý Dũng cũng  ngăn cản.
Nhà bọn họ…  nợ Kỷ Hòa một mạng !
Cùng thời điểm đó, ở một nơi khác, cũng    ngủ  suốt cả đêm.
Trong căn phòng nhỏ, ánh đèn ngủ  đầu giường phát  thứ ánh sáng ấm áp.
Đường Giai Giai cuộn tròn trong chăn,  thở khe khẽ.
Đã là đêm khuya, sáng mai cô  còn   , đáng lẽ nên ngủ từ lâu.
 cô   dám nhắm mắt.
Bạn  vì tăng ca mà  thể về ngủ cùng, trong lòng cô  chút bất an.
Cô lo lắng, nếu nửa đêm   vệ sinh thì ?
Vì thế, cô  dám uống nước.
Thế là  khát   buồn ngủ.
Xung quanh   yên tĩnh.
Chỉ  tiếng tích tắc của đồng hồ báo thức vang lên trong  gian tĩnh lặng, len lỏi qua lớp chăn, lọt  tai Đường Giai Giai.
Tiếng chuông đồng hồ bỗng vang lên trong đêm khuya tĩnh mịch, âm thanh trở nên rõ ràng đến lạ thường.
Đường Giai Giai khẽ rùng .
Lần đầu tiên cô hối hận vì  dùng loại đồng hồ báo thức cơ .
Nếu , giờ đây cô    chịu đựng tiếng tíc tắc đều đều đến ám ảnh .
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cho đến đúng 12 giờ đêm.