Chạy đến quầy hàng, Diêu Quảng Phát vội vã mở cửa, xông thẳng  trong.
Chiếc tủ lạnh vẫn  đó, bề ngoài chẳng  gì khác thường.
Đây là giữa mùa hè, trong ngăn kéo tủ lạnh chất đầy kem đủ loại.
Diêu Quảng Phát hít sâu một , run rẩy đẩy đám kem sang một bên, nhấc lớp vách ngăn bên  .
Khoảnh khắc  thấy thứ bên , ông  bỗng dưng cứng .
Miệng há to, nhưng  thốt nổi một chữ.
Bình luận trong livestream cũng như  đóng băng.
Trên màn hình, ngay trong tủ lạnh—
Là một  đàn ông.
Ông   đó,  thể cứng đờ, hốc mắt trống rỗng.
Vết m.á.u khô đọng   trán, khuôn mặt giống y hệt bức ảnh thờ quỷ dị .
Chính là Diêu Quảng Chí!
Hóa , t.h.i t.h.ể của ông  vẫn luôn  giấu trong tủ lạnh, ngay  những que kem.
Một loạt bình luận bùng nổ:
"Má ơi,   dám mua kem ăn nữa!"
" cũng ... Vừa buồn nôn,  đáng sợ!"
Diêu Quảng Phát lùi  vài bước, sắc mặt trắng bệch, lắp bắp:
"Sao…   như ? Em trai    c.h.ế.t trong vụ sập mỏ ?"
Kỷ Hòa lặng lẽ  màn hình, giọng  mang theo chút tiếc nuối:
"Lúc đó, em trai ông lên thành phố T cùng ông chủ Ân.  trong lúc di chuyển, ông  và một   khác  nhận  điều bất thường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/727.html.]
"Ông chủ Ân  chỉ thuê lao động bất hợp pháp, mà còn tổ chức khai thác trái phép."
"Diêu Quảng Chí   kiếm tiền, nhưng ông  nhát gan. Ông   việc  là phạm pháp, nên   dính ."
"Thế nên,  một đêm trời tối gió lớn, ông   nhảy xuống xe hàng, trốn khỏi ông chủ Ân."
"Vì   gia đình lo lắng, ông   báo về nhà. Dù  cũng  đến thành phố T, ông  quyết định tìm một công việc đàng hoàng, kiếm chút tiền   về."
" ông   ngờ—"
"Trong lúc tìm việc, ông   bước  một công ty đa cấp."
Kỷ Hòa  lướt qua dòng bình luận đang chạy như thác lũ.
[? Xui xẻo thế, từ hang hùm   sa  hang sói.]
[Thế nên thật  Diêu Quảng Chí  một công ty đa cấp hại c.h.ế.t ? Không , nếu như  công ty đa cấp ở thành phố T hại c.h.ế.t thì tại  t.h.i t.h.ể  xuất hiện trong tủ lạnh ở quê chứ.]
[Mọi  đừng nóng, từ từ  chị Kỷ Hòa .]
Cô gật đầu, tiếp tục câu chuyện:
" mà,   cũng   , vận may của Diêu Quảng Chí thực sự  . Nửa năm  khi gia nhập công ty đa cấp, do  cảnh sát điều tra, công ty   triệt phá. Nhờ  mà ông  mới  thể thoát ."
Mộng Vân Thường
[Thì  là như .]
[Công ty đa cấp đáng sợ thật, một khi rơi  thì  khó thoát . Cũng may ông  gặp  cảnh sát, nếu  cả đời coi như xong.]
[Ha ha ha, nếu  thì ông  cũng đỉnh đấy chứ? Vượt qua  hầm mỏ của ông chủ Ân,  chạy thoát khỏi công ty đa cấp, may mắn   thể chỉ gói gọn trong một chữ “đỉnh” .]
Kỷ Hòa lắc đầu, giọng cô trầm xuống.
"Ông  quả thực  may mắn.   lẽ chính vì may mắn, ông    đề phòng  những   cận nhất."
Sau khi  cảnh sát cứu  khỏi công ty đa cấp, Diêu Quảng Chí  còn  ở  thành phố T nữa.
Ba năm trời, chẳng những  kiếm  bao nhiêu tiền, mà còn liên tục gặp chuyện xui xẻo. Ông  quyết định  về quê, tìm  gia đình.
Hứa Nghênh Xuân – vợ ông –   thấy chồng xuất hiện  cửa nhà thì sững , khuôn mặt lộ rõ sự kinh ngạc.
Diêu Quảng Chí sờ sờ mũi,  chút ngượng ngùng. "Sao thế? Nhìn   nhận  ?"