Anh định bước thì bỗng thấy âm thanh nặng nề phía .
"Bịch!"
Mộng Vân Thường
Chung Chí Kiệt quỳ rạp xuống đất.
"Xin ông, cầu xin ông! Hãy giúp tìm con gái! Đó là Tiểu Dung của !"
Chất giọng nghẹn ngào, tuyệt vọng của ông khiến cả phòng trầm lặng. Ba mặt đều ngây .
"Ông… Ông cái gì ? Mau lên !" Cảnh sát Trương hoảng hốt, vội đưa tay đỡ ông dậy.
Chung Chí Kiệt quỳ chặt xuống, thậm chí còn dập đầu.
Cảnh sát Trương giật . Ông thể để dân với , chỉ vì ông thể nhận, mà còn vì với tư cách là cảnh sát, ông thể để chuyện xảy .
lúc đó, một cánh tay khác vươn , nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ nâng Chung Chí Kiệt dậy.
Là Ninh Vân Dương.
"Không chỉ là tìm thôi ?" Anh , vỗ vai Chung Chí Kiệt. "Cháu với chú!"
Cảnh sát Trương lập tức đau đầu.
"Ninh Vân Dương! Cháu đừng mà loạn!"
Ninh Vân Dương nhún vai, lém lỉnh: "Dù bây giờ cháu cũng việc gì để . Hơn nữa, cháu cũng tò mò xem cái cô Kỷ Hòa đó thực sự giỏi đến ."
"Càn quấy!" Cảnh sát Trương lườm .
Chỉ cũng Kỷ Hòa là một kẻ lừa đảo, lẽ nào một cảnh sát như Ninh Vân Dương còn hiểu điều đó?
Ninh Vân Dương chẳng thèm để ý đến ánh mắt của ông. Anh sang Chung Chí Kiệt: "Chú , lên xe , chú chỉ đường cho cháu."
Chung Chí Kiệt giấu nổi vẻ xúc động. ngay lúc đó, ánh mắt ông chợt dừng ở chiếc đồng hồ treo tường phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/77.html.]
Ba giờ đúng!
Trong khoảnh khắc , ông sững sờ. Tim đập loạn nhịp.
Mọi chuyện… trùng khớp với những gì Kỷ Hòa !
Chung Chí Kiệt Ninh Vân Dương, ánh mắt trở nên kích động hơn bao giờ hết.
"Chính là … là ! Cô Kỷ Hòa sai chút nào!"
Ninh Vân Dương ngạc nhiên, hiểu Chung Chí Kiệt đang gì. cũng hỏi, chỉ nhún vai nhanh chóng bước ngoài.
"Đi thôi, chú lên xe ."
Cảnh sát Trương theo bóng lưng của hai , thở dài ngao ngán.
"Cái thằng nhóc …"
Bỗng, ông sang Tiểu Lâm. Một suy nghĩ lóe lên trong đầu.
"Cậu sở cũng một tháng nhỉ?" Ông chậm rãi . "Cũng đến lúc ngoài nhiệm vụ thực tế ."
Tiểu Lâm thẳng dậy, mắt sáng lên.
"Tiểu Lâm, theo họ. Nhớ giúp trông chừng thằng nhóc Ninh Vân Dương!" Cảnh sát Trương dứt khoát.
Không chút do dự, Tiểu Lâm lập tức giơ tay chào theo điều lệnh.
"Vâng, thưa thầy!"
Chiếc xe van dừng cách thôn Thạch Đầu một quãng ngắn.
Bên trong xe, Ninh Vân Dương và Tiểu Lâm trang phục thường ngày, hòa vẻ ngoài của những du khách bình thường. Họ sang dặn dò Chung Chí Kiệt:
"Chú cứ yên xe, đừng cả. Nếu ai gõ cửa, chú cũng đừng lên tiếng. Từ bên ngoài, họ sẽ thấy bên trong ."