Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Người thứ ba là Giang Mộng, nhưng cô   c.h.ế.t trong trường. Hôm đó cô   ngoài  mát-xa, trong lúc mát-xa thì ngủ quên. Nhân viên tưởng cô  ngủ say, bèn đóng cửa  . Kết quả   vì  phòng đột nhiên bốc cháy, cô   thiêu sống. Khi phát hiện  thì t.h.i t.h.ể  cháy thành than.”
Ba   đều là sinh viên khoa Mỹ thuật.
Tưởng Ý học năm ba, còn Lữ Khả Khả và Giang Mộng đều là sinh viên năm hai. Quan trọng hơn, hai   còn là bạn cùng phòng.
Nói đến đây, Thẩm Đại rùng , lắc đầu: “Không  khoa Mỹ thuật  đụng  thứ gì xui xẻo ,   hết   đến  khác c.h.ế.t  chứ. À đúng , Thường Gia Ngôn, bùa  nhờ  mang đến ? Đừng để vài hôm nữa  cũng  gọi tên!”
“Đừng  linh tinh.” Thường Gia Ngôn liếc cô  một cái. “Có Kỷ Hòa ở đây,  sẽ  chết.”
Thẩm Đại lè lưỡi.
Cô  vốn dĩ gan lớn, chẳng quá sợ mấy chuyện . Nói đúng hơn, cô  thấy tò mò thì nhiều hơn.
Kỷ Hòa vẫn  một bên,  xen  cuộc trò chuyện. Cô  im lặng, cau mày suy nghĩ điều gì đó.
Một lúc , cô  chợt lên tiếng: “Dẫn   xem phòng vẽ của các cô.”
Thẩm Đại  rõ tại  Kỷ Hòa   đến đó, nhưng vẫn gật đầu: “OK.”
Khoa Mỹ thuật chỉ  một phòng học vẽ lớn, tất cả sinh viên chuyên ngành đều học ở đây.
Phía   một bục giảng và một chiếc ghế, nơi giảng viên hoặc  mẫu  khi lên lớp. Giữa phòng bày mấy chục chiếc giá vẽ, sinh viên  quanh để vẽ.
Cuối phòng là một dãy tủ sắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/785.html.]
Thấy Kỷ Hòa  thẳng đến chỗ đó, Thẩm Đại giải thích:
“Những tủ    thứ tự, bọn  để dụng cụ vẽ trong đó. Vì mỗi buổi học cần dùng nhiều đồ nên  thể cứ mang vác qua  mãi .”
Hầu hết các tủ đều sạch sẽ vì thường xuyên  mở . Chỉ  một chiếc phủ đầy bụi, dường như  lâu   ai động .
Nhận  ánh mắt của Kỷ Hòa đang dừng  chiếc tủ đó, Thẩm Đại :
“À… đây là tủ của một chị khóa   tự sát. Ai cũng sợ nên  dám dùng, thế là nó cứ  bỏ  ở đây.”
Kỷ Hòa khựng  một chút,  vươn tay chạm  chiếc tủ.
Thường Gia Ngôn  thấy động tác  thì mí mắt giật giật.
Mẹ nó!
Đã  là tủ của  tự sát  mà Kỷ Hòa vẫn dám đụng  ? Không thấy xui xẻo ?
Cánh cửa tủ  khóa.
Mộng Vân Thường
“Kẽo kẹt…”
Tiếng bản lề vang lên khô khốc. Cửa tủ mở .
Bên trong chỉ  vài tuýp phẩm màu và mấy chồng giấy dày.