trong nghề giải trí, Kiều Lê  chứng kiến  ít những chiêu trò lăng xê. Để nổi tiếng,  nghệ sĩ còn sẵn sàng bỏ   tiền lớn để tạo nhiệt,  đủ  thứ. Có thể Kỷ Hòa cũng giống .
Rất nhiều   mời các đại sư nổi tiếng, nhưng  ai tìm   sự thật. Dù Kỷ Hòa  tài năng đến , liệu cô  thể so sánh với những chuyên gia thực thụ?
Những chiêu trò   thể giúp cô nổi tiếng nhất thời, nhưng nếu   tài năng thật sự thì   tồn tại lâu dài ?
Cô  nghĩ về chuyện  đó Kỷ Hòa  về chữ ký mang  may mắn… Có lẽ chỉ là những chuyện hư ảo, giống như những cô gái tin  cung hoàng đạo . Dù , Kiều Lê  tin  những thứ như thế.
  nghĩ, Kỷ Hòa  hai mươi tuổi ,  tâm hồn  giống như một đứa trẻ ? Có lẽ vì cô  lớn lên trong một gia đình giàu ,  bảo vệ quá kỹ càng.
Kiều Lê  ngờ rằng, chính  cũng  cuốn  câu chuyện .
Nếu  khác  Kiều Lê, một  nghiêm túc,   một nghệ sĩ mới gặp qua mặt như , chắc chắn sẽ  bật .
“Ăn , ăn .” Kiều Lê vội vàng cắt đứt dòng suy nghĩ hỗn loạn, thúc giục bố  tiếp tục ăn cơm.
Trong hai mươi bảy năm qua, gia đình Kiều Lê luôn ấm áp, yêu thương . Bầu  khí hạnh phúc của gia đình luôn khiến  khác  ghen tị.
Cô    phí thời gian suy nghĩ về những điều  . Cô quyết định sẽ sống như bình thường,  để những chuyện vô lý chi phối .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/807.html.]
Mộng Vân Thường
Như  khi,  bữa tối, gia đình Kiều cùng    ghế sofa xem TV. Đến  mười giờ, bố  Kiều   ngủ.
Kiều Lê  về phòng, bật máy tính lên để xem  công việc trong ngày và chuẩn  cho công việc ngày mai.
Đột nhiên, khi cô  mở máy tính, tiếng gõ cửa vang lên.
"Bé con , con ngủ ?" Giọng  của bố Kiều từ bên ngoài vọng .
“Chưa ạ.” Kiều Lê vội vàng chạy đến mở cửa,  thấy bố   ở đó, cô  ngạc nhiên. Bình thường  giờ , bố   ngủ say từ lâu . Cô  hiểu  bố  đến tìm   giờ khuya như thế.
Bố Kiều thở dài một tiếng, giọng trầm xuống: “Bố  nhân lúc  con ngủ say để đến tìm con. Hôm nay, trong bữa cơm,  con  đột ngột hỏi chuyện đó?”
Kiều Lê  bối rối, khẽ đáp: “Hôm nay con nhận một cô bé nghệ sĩ trẻ. Cô   xinh , nhưng cũng  chút kỳ lạ. Dù  hai mươi tuổi, cô  vẫn tin  quỷ thần, còn  lá bùa cô  thiết kế  thể mang  may mắn, và còn  bố  con đang tìm con… Lúc đó con cũng ngây ngô, nên mới tin cô .      mà, con mới là con gái ruột của bố .”
Nói đến đây, Kiều Lê càng cảm thấy hối hận.
Nửa đêm bố  ngủ mà đến phòng cô nhắc  chuyện , rõ ràng là vì câu  ban nãy của cô trong bữa cơm. Nếu  , cô    như , để bố   chịu tổn thương trong lòng.
Bố Kiều im lặng một hồi,  đó nhẹ giọng : “Có lẽ cô bé nghệ sĩ đó  hề  bậy .”
Kiều Lê sững , cô  bật dậy, vô tình  rơi con chuột máy tính  bàn. Thấy   ngủ, cô   nhỏ hơn: “Bố, bố   là ? Chẳng lẽ con thật sự   con ruột của bố ?!”