Một tiếng hô dứt khoát vang lên.
Giang Tinh Luật nhíu mày, sắc mặt sa sầm.
"Diễn cái thứ gì đây?"
Ôn Hân sững sờ, nhưng ngay  đó, lòng cô  tràn đầy sung sướng.
Quả nhiên!
Cô   mà, Kỷ Hòa chẳng thể nào diễn trọn vẹn hai cảnh .
Sự may mắn  thể kéo dài mãi, thực lực mới là thứ quan trọng nhất.
Bây giờ, Giang Tinh Luật  chán ghét Kỷ Hòa .
Cô   khẽ,  Kỷ Hòa bằng ánh mắt hả hê.
Cứ chờ xem, chắc chắn Kỷ Hòa sẽ  đuổi  khỏi đây ngay lập tức!
Kết quả, chỉ một giây , Giang Tinh Luật thẳng thừng gọi tên Ôn Hân:
"Ôn Hân! Lúc nãy cô diễn cái gì thế? Cô   kỹ kịch bản của cảnh  ?"
Ôn Hân: "?"
"…  ?"
Cô  chớp mắt,  chút  chắc chắn, thậm chí còn đưa tay chỉ  .
Giang Tinh Luật  đang  cô  ư?
"Tất nhiên là cô ! Trước đó cô vẫn diễn , bây giờ  thành  thế  là ?"
Ôn Hân sững sờ, vẫn  hiểu vấn đề của   ở .
Cuối cùng, vẫn là Kỷ Hòa bình tĩnh lên tiếng:
"Tiểu sư  luôn coi nữ phụ  hai là   thiết nhất, cũng là  cô  tin tưởng nhất. Khi  tin   và tin tưởng nhất hóa   là kẻ , phản ứng đầu tiên của cô   là đau khổ và  tin, chứ   là giận dữ."
Biểu hiện của Ôn Hân lúc nãy rõ ràng  vấn đề trong việc nắm bắt cảm xúc nhân vật.
Ôn Hân: "!"
Thoát khỏi thành kiến dành cho Kỷ Hòa, suy nghĩ , cô  chợt nhận ... Kỷ Hòa  đúng.
Thật là mất mặt quá!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/845.html.]
Cô  vốn tưởng rằng một "bình hoa di động" như Kỷ Hòa chắc chắn  diễn xong   đạo diễn quát đuổi  ngoài .
Không ngờ diễn hồi lâu, hóa   mắc   chính là ?
Giang Tinh Luật  cho cô  cơ hội phản bác, thẳng thừng :
"Ôn Hân, cô về nghiên cứu kịch bản  cho kỹ. Nếu cảnh tiếp theo vẫn  vấn đề, chúng  sẽ đổi diễn viên bất cứ lúc nào."
Nếu là đạo diễn khác,  thể họ sẽ  dám cứng rắn đến .
 Giang Tinh Luật là công tử nhỏ nhà họ Giang,    đủ tự tin để cương quyết.
Chỉ  diễn viên xin vai của  , chứ    bao giờ  xin ai đóng phim của .
Mộng Vân Thường
Nói xong,    sang Kỷ Hòa:
"Được , cô Kỷ, cô  thể về chờ thông báo."
Kỷ Hòa gật đầu: "Vâng."
Nói xong, cô xoay  rời khỏi phòng.
—
Giờ nghỉ giải lao, La Dặc vội vàng đuổi theo cô  ngoài.
"Đại sư Kỷ!  tiễn cô  cổng!"
Anh  hào hứng đến mức Kỷ Hòa  lay chuyển nổi, đành để mặc    cùng.
La Dặc    vui vẻ :
"Cô yên tâm , Giang Tinh Luật chỉ  xị mặt và ít  thôi. Với hiểu  của  về  , hôm nay   hài lòng lắm, cô cứ về nhà chờ tin  !"
Dừng một chút,   hạ giọng nhắc nhở:
"... Cô Kỷ , e là cô  chuẩn   tâm lý. Bộ phim   chắc  nổi , mà  nổi thì cũng là nổi vì  chửi thôi."
Kỷ Hòa nhíu mày: "Tại ?"
La Dặc thở dài:
"Cô  Tề Nam Phong chứ? Chính là tác giả của tiểu thuyết gốc Hồng Trang. Trước đây sách của   lúc nào cũng bán chạy, gần như cuốn nào cũng  chuyển thể thành phim, fan còn nhiều hơn cả mấy minh tinh nhỏ. Xưa nay    dính bất kỳ tai tiếng nào… mãi đến khi Hồng Trang xuất hiện."
Kỷ Hòa nghi hoặc: "Tại cuốn sách    ?"
"Không , cuốn sách   . Chỉ là, nó  độ trùng khớp cao với một tiểu thuyết khác tên Giang Hà Lệnh. Hình tượng nhân vật, mạch truyện chính, tình tiết… gần như là y hệt ."
Kỷ Hòa trầm ngâm: "Vậy là đạo nhái?"