Tiểu Nghiên do dự nhưng vẫn theo lời Kỷ Hòa, nhắn tin .
Không ngờ, tin nhắn gửi xong, điện thoại cô lập tức rung lên vì cuộc gọi đến.
Là Lâm Trọng Thâm!
Cô giật suýt đánh rơi điện thoại, may mà đang để chế độ im lặng, nếu chắc tim cô nhảy khỏi lồng ngực.
Nép hành lang bên cạnh phòng việc, cô run run bấm nút . Ngay lúc đó, giọng Kỷ Hòa nhắc nhở:
"Nhớ mở thu âm."
"Được, !" Cô vội theo.
Vừa kết nối, giọng gấp gáp của Lâm Trọng Thâm vang lên:
"Em yêu, em bệnh tim bẩm sinh thật ? Sao giờ em từng với ?"
Tiểu Nghiên giỏi dối, mặt lập tức nóng bừng.
Nếu gặp mặt trực tiếp, cô chắc chắn sẽ lúng túng đến mức lộ ngay. May mắn là đây chỉ là một cuộc điện thoại.
"Bác sĩ nên sinh, là thể sinh?"
"Bác sĩ bảo nên sinh."
Cô sự căng thẳng trong giọng , trong lòng bỗng dâng lên cảm giác ngọt ngào.
Anh quan tâm cô đến , chắc chắn là yêu cô !
Mặc dù Kỷ Hòa xem bói luôn chuẩn xác, cô vẫn mong sai.
Cô nhiều cũng từng như cô, tin lời bói toán, thậm chí tự lừa dối bản . Bởi vì nếu chấp nhận sự thật, họ sẽ đối mặt với nỗi đau, mà ai điều đó chứ?
Bỗng, giọng Lâm Trọng Thâm vang lên, kéo cô về thực tại:
"Vậy nếu thật sự sinh con thì cách nào khắc phục ?"
Tim Tiểu Nghiên chùng xuống.
Cô rõ là bệnh tim bẩm sinh, nếu cố sinh chẳng là một xác hai mạng ?
Tại chỉ quan tâm đến chuyện cô thể sinh con ?
Thôi bỏ !
Dù cô cũng chỉ dối thôi.
Sự thật là cô thể sinh con, chuyện ảnh hưởng gì đến tình cảm của họ cả.
"Em thể thử cố gắng." Cô đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/860.html.]
Sau khi thêm vài câu, Lâm Trọng Thâm cúp máy.
Bước khỏi hành lang, cô ngẩn .
Gửi tin nhắn xong , tiếp theo gì?
Chủ kênh sẽ cho cô thấy chứng cứ, nhưng chứng cứ ?
lúc , một tiếng hét chói tai vang lên từ phòng việc.
"Cái gì? Bác sĩ bảo cô nên sinh con?"
Tiếng … quen thuộc.
Tiểu Nghiên sững .
Không chứ? Đây chẳng là… vợ cũ của Lâm Trọng Thâm ?
Ngô Xuân, phó giáo sư khoa Mỹ thuật đại học W.
Tại cô ở trong phòng việc của ?
Chưa kịp hồn, cô thấy giọng trầm thấp quen thuộc:
"Suỵt, nhỏ thôi. Cách âm phòng việc , lỡ ngang qua thì thấy hết bây giờ."
Tiếng của Ngô Xuân nhỏ nhưng vẫn đủ để rõ nội dung:
"Tại bác sĩ khuyến khích sinh con? Ảnh hưởng đến đứa bé ?"
"Chắc là ảnh hưởng đến đứa bé mà là ảnh hưởng đến sức khỏe của cô ."
Ngô Xuân liền thở phào:
"Vậy thì , chỉ cần ảnh hưởng đến đứa trẻ là ."
Từng lời vang lên rõ ràng trong gian yên tĩnh.
Tiểu Nghiên cảm thấy lạnh ngắt.
“Sợ là cô chịu sinh…”
Mộng Vân Thường
Lâm Trọng Thâm nhíu mày, vẻ mặt đầy khó chịu. Hắn vung tay chửi bậy:
“Mẹ nó chứ! Cô đó rõ chuyện ? Nếu sớm, đính hôn với cô chắc? Bao nhiêu nữ sinh thích chọn, chọn cô chỉ vì trẻ trung, xinh . Ai ngờ , hóa là con gà mái đẻ trứng!”
Giọng điệu mang theo vẻ bực bội, nhưng vợ bình tĩnh, thậm chí còn nhẹ giọng khuyên nhủ:
“Khoan , đừng kích động. Trước hết cứ thăm dò xem cô chịu mang thai . Nếu chịu thì chuyện vẫn theo kế hoạch, chờ sinh xong, tái hôn với em. Còn nếu cô chịu… thì chúng đổi khác.”
“Ừ, vội quá.”