Cuộc đời như một vở kịch, năm nay ba mươi lăm tuổi, nhưng mái tóc  điểm đầy sợi bạc.
Là vì lo lắng cho  cha bệnh nặng, cũng vì dốc sức  việc, thức khuya triền miên.
Tư tưởng của ông   rõ ràng—ân dưỡng dục lớn hơn ân sinh thành.
Đôi khi,  chung huyết thống   cũng  quan trọng.
Những năm qua,  cha  một  nuôi nấng ông nên , chịu  ít khổ cực.
Nếu như đó   tính là tình cha,  thì  tính là gì?
...
"Không, ngược    tò mò. Sau khi  chân tướng, chú  thể lựa chọn cứu cha   ?"
Đôi mắt Kỷ Hòa ánh lên tia hứng thú hiếm thấy.
Đây là  đầu tiên cô cảm thấy tò mò về lựa chọn của  nhờ xem quẻ.
"Bởi vì... chú   cha hiện tại bắt cóc."
???
Quả nhiên, Cuộc đời như một vở kịch sững .
Kỷ Hòa tiếp tục :
"Ba mươi lăm năm qua, bố  ruột của chú vẫn luôn tìm chú."
Cuộc đời như một vở kịch lắp bắp:
" mà... nhưng mà nếu   bắt cóc,  chẳng  bố là   ? Tại  ông   nuôi  khôn lớn?"
Trong trí nhớ của ông,  cha  luôn dịu dàng, chu đáo, thậm chí còn  phần nhẫn nhịn như một   hiền hậu.
Dáng vẻ của ông , chẳng giống kẻ  chút nào.
Kỷ Hòa bình thản đáp:
"  thấy trong quá khứ của chú... Khi đó, chú trông khá , nên  bán  cho gia đình  như thỏa thuận."
Cuộc đời như một vở kịch: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/869.html.]
"Vậy nên chú vẫn tiếp tục sống cùng ông ." Kỷ Hòa chậm rãi  tiếp, "Hai tháng ,  một  mua mới  nhận chú.  trong  thời gian đó, ông   dần dần yêu thương chú,  nỡ mang  bán nữa. Thế là cuối cùng, ông  quyết định rửa tay gác kiếm, bỏ nghề buôn bán trẻ em,  tiếp tục nuôi dưỡng chú."
Thời đó, tin tức và giao thông  phát triển. Thêm  đó,  đàn ông   giỏi lẩn trốn, nhiều năm qua vẫn luôn thoát khỏi sự truy lùng của cảnh sát.
Sau khi rửa tay gác kiếm, hai  cứ thế sống bên  như bao cha con bình thường khác.
"..."
Hóa ... trông  cũng  lợi thế  ?
Cuộc đời như một vở kịch lộ  vẻ mặt khó tả, giống như đang  táo bón .
Ban đầu ông  còn  chút dở  dở , nhưng  nhanh chóng trầm mặc.
Bởi vì...
Giờ đây, ông   đối mặt với một lựa chọn còn khó khăn hơn.
Người cha  nuôi nấng ông lớn khôn,  chính là một kẻ phạm tội bắt cóc trẻ em.
Tội ác chồng chất.
Ông  từng lừa bán một đứa trẻ—chính là ông.
 ông cũng là   tận tụy nuôi dưỡng ông suốt ba mươi lăm năm qua.
Ông   hủy hoại cuộc đời của ông, nhưng cũng chính ông  là  cứu rỗi cuộc đời ông.
Mộng Vân Thường
Nếu như đây chỉ đơn thuần là một kẻ thù,  thì dễ .
 bây giờ,    là "bố"—đang hấp hối  giường bệnh.
Nếu  báo thù, chỉ cần ngừng chu cấp tiền thuốc men,  đó sẽ chẳng thể nào qua khỏi.
Ngoại trừ ông, "bố"  còn   nào khác.
Ông  thể dễ dàng khiến ông   trả giá.
 mà...
Trong đầu Cuộc đời như một vở kịch, từng ký ức  hiện lên rõ ràng.
Bố dắt ông  học,  giữa đám đông vẫy tay gọi ông.
Bố lặng lẽ để dành từng đồng, khi ông   trường, còn  kiếm  bao nhiêu tiền, bố  rút hết  tiết kiệm gửi ngân hàng, đưa  bộ cho ông.