Mạnh Phi Văn cố gắng kìm nén sự khác thường trong lòng, chần chừ hỏi:
"Vòng tay quan trọng như … lỡ như   cẩn thận  mất thì ?"
Nữ quỷ chỉ đáp gọn năm chữ:
"Cậu   mất ."
Chưa đợi Mạnh Phi Văn kịp hiểu hàm ý trong câu  đó, cô   lên tiếng, giọng  mang theo chút kiên nhẫn cuối cùng:
" hỏi   cuối. Cậu thật sự  cùng   giao dịch  ?"
Nếu cô  ,    thể dùng tu vi ngàn năm để ép buộc Mạnh Phi Văn, bắt   cùng cô  phối âm hôn.
 như  là trái với quy tắc của thiên đạo. Đạo sĩ nhân gian, Cục điều tra các hiện tượng siêu nhiên, âm sai của Địa phủ, thậm chí là Diêm Vương… tất cả đều sẽ  tay can thiệp.
Không giống với trường hợp hai bên tự nguyện giao dịch.
Ngươi tình  nguyện—đây mới là phương thức hợp lý nhất.
Mạnh Phi Văn  do dự một chút, nhưng chỉ trong nháy mắt, ánh mắt    trở nên kiên định.
"Muốn."
Cậu   chịu đựng đủ .
Đủ  những tiếng chế giễu, những ánh mắt thương hại.
Tại   khác  thể  một  thể lành lặn, còn   thì ?
Tại     cam chịu  phận khập khiễng cả đời, trong khi những  cùng trang lứa  thể chạy nhảy thoải mái?
Không công bằng!
Nếu thiên đạo  bất công với  ,    sẽ tự đòi  công bằng cho .
Nếu quỷ  thể thỏa mãn tâm nguyện của  ,  thì quỷ  gì  sợ?
Nữ quỷ   , trong mắt thoáng qua một tia tán thưởng.
"Được. Cậu vươn tay ."
Mạnh Phi Văn  lời, đưa tay , lòng bàn tay hướng lên.
Ngay khoảnh khắc ,   cảm thấy một cơn đau nhói nơi ngón tay. Một giọt m.á.u chậm rãi rỉ , nhưng  kịp rơi xuống đất thì nó  bay lơ lửng giữa  trung.
Một cảnh tượng   trái ngược với định luật vạn vật hấp dẫn—  thể sẽ khiến Newton tức giận đội mồ sống dậy.
Giọt m.á.u nhỏ từ từ chạm  chiếc vòng ngọc  cổ tay Mạnh Phi Văn. Ngay lập tức, nó biến mất  dấu vết, cùng với giọt m.á.u của nữ quỷ.
Mạnh Phi Văn chớp mắt,  chút hoài nghi liệu   đang  mơ  .
Gió đêm thổi qua, lạnh lẽo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/881.html.]
Màn sương mỏng dần tan .
Bóng dáng mờ ảo của nữ quỷ cũng biến mất như thể  từng tồn tại.
 vòng ngọc lạnh lẽo  cổ tay vẫn ở đó,  ngừng nhắc nhở   rằng tất cả những gì  xảy  đều là sự thật.
Cậu  cúi đầu  vòng ngọc, trong lòng  chút sững sờ.
 lúc , từ xa truyền đến tiếng bước chân vội vã.
Mộng Vân Thường
"Mạnh Phi Văn! Cậu  ở đây ?"
"Mạnh Phi Văn, đừng dọa bọn ! Vừa  bọn   nên   với … là bọn  sai !"
"Bạn học Mạnh! Em đang ở ?"
Là giọng của giáo viên.
Còn  lớp trưởng và các bạn học khác.
Sau khi nhận  Mạnh Phi Văn  rời  một  quá lâu mà   , lớp trưởng lập tức báo cáo với giáo viên.
Giáo viên cũng hoảng sợ, vội vàng dẫn cả nhóm  cầm đèn pin  tìm.
 tìm thế nào cũng  thấy bóng dáng của Mạnh Phi Văn.
Một  bạn học nhát gan bắt đầu run rẩy.
"Người lớn như ,  tìm  thấy? Lẽ nào…   gặp  hiện tượng siêu nhiên gì đó?"
"  tiểu thuyết, xem TV nhiều ! Những ngọn núi cổ xưa kiểu  dễ  chuyện ma quái lắm!"
Lớp trưởng cũng bắt đầu thấy lo, nhưng điều   lo lắng   là quỷ thần.
Mà là—
Nếu Mạnh Phi Văn thực sự xảy  chuyện, liệu trách nhiệm  đổ hết lên đầu   ?!
Chuyện đó… oan uổng lắm luôn!
 lúc , một bạn học bỗng chỉ tay về phía , hét lên:
"Nhìn kìa! Đó là một bóng !"
Mọi  lập tức  đầu .
Giữa màn sương mù mờ ảo, ở nơi tối tăm u ám nhất,  một bóng dáng đang  lặng lẽ.
Đám học sinh  trong vùng sáng của đèn pin.
Còn bóng dáng …  trong bóng tối.
Bọn họ  thể  rõ đó là ai.