Sau khi  hết câu chuyện, Mạnh Phi Thanh cảm thấy trái tim như  ai đó bóp nghẹt.
Anh run rẩy giơ tay, chỉ  đứa em trai  mặt, giọng nghẹn :
"Phi Văn… em…"
Anh  từng nghĩ rằng em trai  tìm đại sư giúp là vì lo lắng cho .
Hóa , tất cả chỉ để che giấu sự thật.
"Anh, em xin !" Mạnh Phi Văn cúi đầu, khẽ cắn môi, giọng đầy vẻ hối . "Lúc đó em nhất thời  ma quỷ ám nên mới  …  nhiều năm qua em vẫn luôn tìm kiếm cách hóa giải, em  hề —"
"Không cần  nữa!"
Mạnh Phi Thanh gạt phắt , ánh mắt  đỏ hoe, khuôn mặt đầy thất vọng lẫn phẫn nộ.
Cái kiểu "đền bù" giả dối  rốt cuộc  thể đổi   gì chứ? Cậu   thể lừa dối bản , nhưng  thể lừa  ai?
Không  chính    đẩy  trai   cái kết cục đáng   thuộc về  ?
Không  chính    chọn để  trai gánh chịu thứ mà    dám đối mặt ?
Mạnh Phi Thanh vẫn luôn yêu thương, bảo vệ  ,  mà  ...   thể   chuyện ?
Nỗi ân hận và hoảng loạn cuộn trào trong lồng ngực.  lúc , Mạnh Phi Thanh  còn để ý đến   nữa,   sang  Kỷ Hòa, giọng trầm thấp:
"Đại sư,  bây giờ cô  cách nào xử lý nữ quỷ ?"
Kỷ Hòa  lập tức trả lời. Cô chỉ khẽ nhướng mày, ánh mắt lướt qua vòng ngọc  tay Mạnh Phi Văn, giọng điềm nhiên:
"Có."
Mạnh Phi Thanh thở phào, nhưng còn  kịp vui mừng thì   cô  tiếp:
" mà...   định  tay với cô ."
"Hả?"
Mạnh Phi Thanh trợn tròn mắt,  chút  hiểu.
Nếu   cách, tại   giải quyết nữ quỷ luôn ?
 Kỷ Hòa  giải thích nhiều. Trong mắt cô, nữ quỷ   hề  sai điều gì.
Cô  chỉ đang lấy  thứ vốn thuộc về  mà thôi.
Không  lúc nào quỷ cũng là kẻ , và cũng   lúc nào con  cũng là kẻ đáng thương.
Ngay khoảnh khắc đó, nhiệt độ trong phòng đột nhiên hạ thấp.
Mạnh Phi Thanh run lên, bất giác ôm lấy hai cánh tay:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/885.html.]
Mộng Vân Thường
"Sao phòng  càng lúc càng lạnh thế?"
Không ai trả lời .
Gió   từ  thổi qua, mang theo  lạnh buốt xương.
Cửa sổ đóng chặt, nhưng tấm rèm khẽ rung lên.
Sau đó, một bóng  dần dần hiện  giữa  trung.
Một  con gái, tóc dài, áo đỏ.
Không ai lên tiếng.
Không khí đông cứng trong giây lát.
Mạnh Phi Văn siết chặt nắm tay, tim đập loạn xạ trong lồng ngực. Dù  bao nhiêu năm trôi qua, dù  cố quên , nhưng khoảnh khắc  thấy cô ,   vẫn nhận  ngay lập tức.
Hệt như năm đó.
Hệt như  đầu tiên   thực hiện giao ước với cô .
Cơn lạnh dâng lên tận xương sống.
Mạnh Phi Thanh theo bản năng lùi , núp  lưng Kỷ Hòa.
Nữ quỷ đảo mắt  một vòng,  đó dừng    Kỷ Hòa.
Một sự im lặng ngắn ngủi.
Rồi... cô  khẽ nhướng mày.
"Hửm?"
Nữ quỷ  nghiêng đầu, vẻ mặt  chút kỳ quái.
Cô   thể cảm nhận .
Hơi thở   cô gái ...
Nguy hiểm.
Rất nguy hiểm.
Với tu vi ngàn năm của , cô   từng đặt đám đạo sĩ trần tục  mắt.   ,  đầu tiên   nhiều năm, cô  cảm thấy một cơn ớn lạnh mơ hồ.
Cô   qua Mạnh Phi Thanh, giọng   chút hờn dỗi:
"Anh   cưới , nên mới  mời đại sư cao tay thế  đến bắt  ?"
Nói xong, vành mắt cô  đỏ lên, dáng vẻ uất ức như thể    yêu phụ bạc.
"...?"