Rồi như sực nhớ  điều gì,   bổ sung:
"À,  đúng! Cũng  thể  là tất cả đều già, Trần Chinh trông vẫn còn phong độ đấy!"
Người đàn ông Thịnh Diệp nhắc đến chính là Chủ tịch Trần Chinh của Tập đoàn Trần thị, một trong những nhà tài trợ chính của buổi tiệc.
Mặc dù  gần năm mươi, nhưng ông  bảo dưỡng bản   , dáng  vẫn cân đối, phong thái lịch lãm. Dù  thể so sánh với minh tinh, nhưng giữa đám doanh nhân thì  nổi bật hơn hẳn.
"Nhắc mới nhớ…" Thịnh Diệp đột nhiên hạ giọng, mắt sáng rực như phát hiện bí mật động trời. "Chị   đồn gì về Trần Chinh ?"
Kiều Lê nhướn mày: "Tin đồn gì?"
"Nghe  ông  đang tìm kiếm cô con gái thất lạc của !"
"Con gái?" Kiều Lê cau mày. "Không  ông    một cô con gái ?"
"Chị  cô con gái của vợ hiện tại á?" Thịnh Diệp hạ giọng hơn nữa, đầy vẻ hóng hớt. "Trước khi cưới bà , ông  từng  một mối tình đầu. Họ  một đứa con gái chung, nhưng  từng công khai. Vì lo ảnh hưởng danh tiếng, ông  luôn tìm kiếm trong âm thầm,  dám để lộ  ngoài."
Anh  nhếch môi, giọng đầy vẻ giễu cợt:
"Thế mới , cuộc sống của mấy   tiền đúng là loạn thật!"
Lời  dứt, Kiều Lê đột nhiên  bật dậy, vỗ mạnh lên vai Thịnh Diệp:
"Đi thôi!"
"Hả? Đi ?"
"Đi mời rượu Trần Chinh!"
Thịnh Diệp trợn tròn mắt, suýt nữa thì phun ngụm rượu vang  nhấp trong miệng.
"Chờ ! Mời rượu ông   gì?"
Kiều Lê  : "Tất nhiên là để tạo mối quan hệ. Nếu ông   ấn tượng  với ,  khi   còn đầu tư mấy hợp đồng quảng cáo cho  đấy!"
"???"
Thịnh Diệp càng  càng thấy sai sai.
"Khoan khoan, chị Kiều, đây   phong cách của chị?"
Anh    rõ tính cách Kiều Lê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/888.html.]
Sự nghiệp mà cô   ngày hôm nay đều là do cô tự tay gây dựng. Kiều Lê căm ghét những kẻ nịnh hót bợ đỡ,  càng khinh thường việc dựa  quan hệ để  lên. Cô  bao giờ chủ động lấy lòng ai, thế mà giờ   tự   mời rượu một ông chủ giàu ?
Có gì đó…  đúng lắm.
Thịnh Diệp còn  kịp hỏi thêm, Kiều Lê  dứt khoát sải bước về phía đám  .
Mộng Vân Thường
Anh  đành ngậm ngùi  theo .
Dù gì Thịnh Diệp cũng là một minh tinh đang nổi đình đám, Trần Chinh  nhận   ,  thấy Kiều Lê  cùng, nên cũng nể mặt vài phần.
Ông  khẽ gật đầu chào hỏi,  tỏ rõ cảm xúc.
Kiều Lê lập tức nắm bắt cơ hội, ánh mắt sáng rỡ, nở nụ  xã giao:
"Sếp Trần, hy vọng   chúng   cơ hội hợp tác, đến lúc đó mong ông chiếu cố nhiều hơn. Tửu lượng của Thịnh Diệp  ,    uống rượu ,  nên  xin phép  mặt   mời ông một ly."
Nói xong, cô   nghiêng ly rượu về phía Trần Chinh.
Thoạt  đây là một động tác mời rượu  bình thường, nhưng đúng khoảnh khắc hai chiếc ly chạm  , cổ tay Kiều Lê bất ngờ  động một chút—
Rượu trong ly của cô lập tức tràn , đổ thẳng lên áo khoác của Trần Chinh.
Thịnh Diệp kinh ngạc đến mức toát mồ hôi lạnh, hốt hoảng bật thốt:
"Chị Kiều..."
Cậu  thật sự  hiểu chuyện gì đang xảy . Trước nay Kiều Lê  bao giờ vụng về như !
Người trợ lý  cạnh Trần Chinh cũng sững sờ,  lập tức nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu:
"Thật là lỗ mãng! Áo khoác sếp Trần   mặc  nữa? Bộ   đắt tiền đấy!"
"  cố ý!" Kiều Lê vội vàng , ánh mắt tỏ vẻ hối . " nhất định sẽ giặt sạch cho ông!"
Dứt lời, cô còn chủ động đưa tay .
Lúc  rượu đổ trúng, Trần Chinh  nhanh chóng cởi áo khoác ngoài, lúc  chiếc áo vest vẫn còn khoác hờ  cánh tay ông .
Kiều Lê nhẹ nhàng nhận lấy, nét mặt bình tĩnh,  kiêu ngạo cũng chẳng hèn mọn.
 trợ lý của Trần Chinh vẫn  chịu buông tha:
"Đây là đồ  may đo riêng bởi nghệ nhân cao cấp! Cô   một  loại vải cao cấp  thể giặt bằng nước  dùng chất tẩy rửa ? Liệu  chắc  thể  sạch   ?"
"Nếu cần thiết,   thể bồi thường theo giá trị của nó."