Lưu Hạo Thần tái mặt, cả  như đóng băng.
Chuyện gì đang xảy  ?
Rõ ràng Kỷ Hòa  trúng mê hồn hương  cơ mà!
Theo lý mà , ít nhất  một tiếng  cô  mới tỉnh . Sao bây giờ  khôi phục  như thường?
Anh  chớp mắt, trong đầu lóe lên một suy đoán hoang đường, nhưng  dám tin. Mắt trợn tròn,   bật thốt lên:
"Lúc nãy cô giả vờ ? Mê hồn hương…   tác dụng với cô ?"
Không thể nào! Người đưa thuốc cho     rõ, mê hồn hương  tác dụng với tất cả  . Hơn nữa,   cũng từng thử nghiệm, tất cả những   đây đều  khống chế, ngoan ngoãn   những gì    .
 tại … Kỷ Hòa   hề hấn gì?
Kỷ Hòa còn  kịp trả lời thì Giang Tinh Luật  gằn giọng, bàn tay đập mạnh xuống bàn, ánh mắt sắc bén như dao:
"Đừng giả vờ nữa, Lưu Hạo Thần. Nói ,   dùng chiêu  lừa bao nhiêu  ?"
Anh  nhướng mày, chỉ tay về phía cuốn sổ trong tay Lưu Hạo Thần:
"Trong quyển sổ   gì? Để bọn  xem thử  ?"
Lưu Hạo Thần hoảng loạn, vội vàng ôm chặt cuốn sổ, giật lùi   như thể đang bảo vệ một báu vật:
"Không…   gì cả! Đừng  nữa!"
Lúc    mới để ý, ánh đèn đỏ nhỏ  máy  vẫn đang nhấp nháy. Cả quá trình  … đều    ?
Chết tiệt! Giang Tinh Luật còn mang theo máy ?
"Đưa  xem!"
Giang Tinh Luật  định cho   cơ hội chối cãi. Anh  nhanh chóng vươn tay giật lấy quyển sổ.
Lưu Hạo Thần gầy gò, thể lực kém xa một  cao gần một mét chín như Giang Tinh Luật. Cuốn sổ  cướp  dễ dàng.
Giang Tinh Luật nhanh chóng lật xem nội dung bên trong. Vừa , sắc mặt   càng lúc càng khó coi.
Không chỉ  những gì Kỷ Hòa  …
Mà còn  chi tiết của  nhiều tác phẩm khác.
Từng cái tên, từng ghi chép cẩn thận, rõ ràng đều là thiết lập nhân vật, nội dung cốt truyện mà Lưu Hạo Thần  ăn cắp từ những    khống chế bằng mê hồn hương.
Mười mấy !
Hắn dùng cách  để moi móc cốt truyện,  đó chỉnh sửa đôi chút, biến thành tác phẩm của chính .
Những   đạo văn thậm chí   bản    lừa. Đến khi phát hiện , tác phẩm của Lưu Hạo Thần   xuất bản , họ  kiện cũng   bằng chứng. Chẳng ai tin lời họ.
Nếu kêu oan, chỉ  thể nhận  cái  khinh thường của dư luận—"Ai đạo văn ai còn  chắc!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/924.html.]
Mộng Vân Thường
Không ít  đành  nuốt ấm ức  trong, tự nhủ bản  xui xẻo mà thôi.
Đến trang gần nhất, Giang Tinh Luật  thấy tên tác phẩm—"Hồng Trang".
Bên trái là nội dung cốt truyện của "Hồng Trang", bên  là "Giang Hà Lệnh".
Trên trang giấy còn chi chít những nét bút chỉnh sửa.
Dễ dàng nhận  "Giang Hà Lệnh" chính là phiên bản đạo nhái của "Hồng Trang"!
Gân xanh  mu bàn tay Giang Tinh Luật nổi lên.
"Quả nhiên… quả nhiên mày  đạo văn ‘Hồng Trang’! Tên khốn !"
Anh  nghiến răng, tay siết chặt  thành nắm đấm. Nghĩ đến những gì Tề Nam Phong  chịu đựng, cơn giận dữ trong   bùng lên dữ dội.
Giang Tinh Luật bẻ tay, các khớp ngón kêu răng rắc, ánh mắt đỏ rực:
"Tao  đánh mày một trận nhừ tử!"
Anh   dứt lời, Kỷ Hòa  giơ tay ngăn :
"Không cần động tay  gì. Chỉ cần gửi đoạn video  cho cảnh sát là đủ ."
"Cảnh sát sẽ tin ?" Giang Tinh Luật nhíu mày.
Mê hồn hương là thứ của giới huyền học, nếu báo cảnh sát bình thường, e rằng họ sẽ  tin nổi câu chuyện .
Kỷ Hòa  nhạt:
"Cảnh sát bình thường  thể  tin.  Cục Điều Tra Hiện Tượng Siêu Nhiên chắc chắn sẽ quan tâm."
Cục Điều Tra Hiện Tượng Siêu Nhiên chuyên xử lý những vụ việc liên quan đến huyền học. Mê hồn hương là công cụ phạm tội, bọn họ chắc chắn sẽ   yên.
Không ngoài dự đoán, chỉ  một thời gian ngắn, vụ bê bối đạo văn của Lưu Hạo Thần   phơi bày  ánh sáng.
Đây chính là cái giá mà   trả.
Thứ thành công giành  bằng cách giẫm đạp lên vô  kẻ khác…  bao giờ là vinh quang.
Kỷ Hòa cúi xuống, nhặt một mẩu nến trắng  chảy sáp, ngón tay khẽ vuốt ve lớp bề mặt gồ ghề của nó.
Khi đến gần hơn, cô mới phát hiện   cây nến  phảng phất một  thở kỳ lạ,  tầm thường chút nào.
Cảm giác … hình như  quen thuộc.
Dường như cô  từng cảm nhận nó ở  đó  đây.
"Số mê hồn hương  là ai đưa cho ?" Cô cúi đầu, giọng  trầm xuống khi hỏi Lưu Hạo Thần.
Một kẻ như  chắc chắn  thể tự chế  thứ hương kỳ dị . Vậy nên,    nhất định còn  kẻ khác.
Lưu Hạo Thần  bệt  đất, đôi mắt tối sầm, khóe môi nhếch lên thành một nụ  chua chát.