"Vậy tức là  của Bánh Quy Dâu Tây ? Sao bắt em  trả? Em  cũng là nạn nhân mà!"
"Cười c.h.ế.t mất, chẳng lẽ  cho mượn tiền thì  chịu thiệt ? Ý là ai lương thiện thì sẽ xui xẻo đúng ?"
Mộng Vân Thường
Bánh Quy Dâu Tây  bình luận tranh cãi, cảm thấy đau đầu, vội lên tiếng:
"Mọi  đừng cãi nữa… Bạn em cũng  ,    cả hai đều  trách nhiệm. Chính   chủ động đề nghị em chỉ cần trả  bốn trăm tệ thôi…"
[Bốn trăm tệ cũng coi như hợp lý, dù  cả hai bên đều  sơ suất... Nếu Bánh Quy Dâu Tây cẩn thận hơn, tài khoản    đánh cắp; nếu bạn của cô bé cảnh giác hơn, cũng sẽ   lừa mất tiền.]
[Cũng may cả hai đều hiểu chuyện! Nếu một  khăng khăng bắt   trả hết, còn một   một đồng cũng   bỏ ,  lẽ tình bạn   sớm tan vỡ .]
 sắc mặt của Bánh Quy Dâu Tây vẫn  khá hơn là bao. Cô bé siết chặt tay, giọng  chút bất lực:
" vấn đề là... khi đó bạn em chuyển tiền cho em vì tưởng rằng em gặp chuyện khẩn cấp..."
"Cậu  cũng   nhiều tiền như , nhưng vì lo lắng cho em, nên  rút từ tài khoản ngân hàng của    để gửi qua."
Kỷ Hòa khẽ nhíu mày. Chuyện  đến đây vẫn  kết thúc?
"Rồi  nữa?"
"Tất nhiên là    phát hiện ..." Giọng Bánh Quy Dâu Tây nhỏ hẳn . "Bà   đoạn tin nhắn, nhưng  tin em  mất tài khoản. Bà  nghĩ rằng em cố ý mượn tiền   trả, nên mới bịa  lý do ."
"Mẹ   gọi điện đến mắng em là kẻ lừa đảo. Bà   những lời  khó , còn bắt bạn em   chơi với em nữa."
Kỷ Hòa im lặng.
Chuyện , trong mắt  lớn  thể chỉ là một chuyện nhỏ.  đối với một học sinh cấp ba,  giống như trời sập.
Bánh Quy Dâu Tây còn  trưởng thành,   của bạn gọi đến mắng chửi, trong lòng chắc chắn  khó chịu.
Mà bố  của cô bé thì ?
Bọn họ chỉ  con gái   lừa đảo, nhưng     phía  còn xảy  nhiều chuyện như .
Bánh Quy Dâu Tây cũng  định kể với bố .
Ngay cả chuyện cô bé  bồi thường bốn trăm tệ, cô bé cũng tự  gánh lấy,   một lời.
Nhà cô bé  dư dả, bốn trăm tệ cũng là một khoản tiền  nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/928.html.]
 cô bé   để bố  lo lắng, dự định sẽ tự tiết kiệm để trả.
Điều duy nhất khiến cô bé  cam lòng chính là danh dự của .
Cô bé  tìm  kẻ lừa đảo đó,  chỉ để lấy  tiền, mà còn để chứng minh bản    dối,  lừa bạn bè.
[Em gái, đừng  dại dột mà một  gánh hết  chuyện. Nếu   con gái,  nó  mệt  chịu oan ức thế  mà  chịu  với , chắc  sẽ đau lòng c.h.ế.t mất!]
[Cô bé hiểu chuyện quá trời! Hiện tại  đang mang thai, hy vọng con    cũng  như em !]
[Ai... Nghe mà   luôn...]
[Người   quá đáng thật sự! Cô bé cũng là   hại mà,   mắng  ?]
[  từ góc độ của bà  mà , phản ứng như  cũng  sai, đúng ? Bà  nghĩ con   lừa tiền, nên mới tức giận  thôi.]
[Mẹ nó, cả hai đều là   hại, chỉ  tên lừa đảo  mới đáng chết! Thật sự chỉ  túm cổ nó băm thành từng mảnh!]
[Vậy   báo cảnh sát? Cảnh sát  thể điều tra, chứng minh em   dối mà!]
Bánh Quy Dâu Tây cúi đầu, giọng   chút nghẹn :
"Em  báo cảnh sát . Họ bảo em điền  một lá đơn. Em còn chụp  gửi cho  của bạn em, nhưng bà  vẫn  tin..."
"Bà  nghĩ rằng em  ăn cắp  la làng."
Kỷ Hòa nhắm mắt, hít sâu một .
"Vậy  tiền   ?"
Bánh Quy Dâu Tây  khổ:
"Tám trăm tệ... Cảnh sát bảo  tiền quá nhỏ, khả năng lấy   cao."
"Em  chấp nhận chịu mất tiền , nhưng..." Cô bé cắn môi. "Quan hệ giữa em và bạn  . Em thật sự   vì chuyện  mà khiến chúng em từ đây mỗi  một ngả."
Cô bé ngẩng đầu,  thẳng  Kỷ Hòa, trong mắt đầy hy vọng.
"Chị Kỷ Hòa, chị  thể giúp em tìm  kẻ lừa đảo đó ?"
Chỉ cần tìm thấy kẻ lừa đảo đó thì cô bé  những  thể lấy   thứ mà   tổn thất, mà còn  thể chứng minh sự trong sạch của bản .