Cô dừng một chút  chậm rãi kết luận:
"Nếu rảnh thì cô cứ đến bệnh viện một chuyến, trả  báo cáo sức khỏe ."
Muốn ăn khoai môn viên: "…"
Nước mắt đang lưng chừng  má.
Không  nên tiếp tục   bật  nữa.
Bão bình luận:
"Cái gì? Còn  chuyện  nữa á?"
"Từ bi kịch biến thành hài kịch chỉ trong một nốt nhạc?"
"Bạn trai:   tính toán từng bước, chuẩn  đường lui cho bạn gái… Cuối cùng hóa  chỉ là   công?"
" mà  trùng tên với bạn trai chị gái  mới là  đáng thương nhất…"
"Hết cách , ai đó  nhận báo cáo sức khỏe  thôi!"
…
Sau khi xem xong ba quẻ bói, giữa tiếng xôn xao của fan hâm mộ, Kỷ Hòa thoát livestream.
Cô nhấp chuột kiểm tra tin nhắn riêng.
Nội dung tin nhắn đủ thể loại  trời  đất, thứ gì cũng .
Thậm chí… còn   nhắn tin để cầu kinh nguyệt?!
"Thiên linh linh, địa linh linh, đại sư Kỷ nhất linh! Tín nữ đây  ba tháng  thấy kinh nguyệt, ở nơi đại sư Kỷ , con thành tâm cầu xin bà dì của con ghé thăm ạ!"
"Kỷ Hòa  chằm chằm  tin nhắn  màn hình.
Ngón tay cô khẽ trượt, ấn ngẫu nhiên  một cuộc trò chuyện  ID khá đặc biệt: 'Đại sư Kỷ mau cứu '.
Cái tên … thật sự   sức hút.
Nội dung tin nhắn của   cũng vô cùng phù hợp với cái ID của họ.
'Đại sư Kỷ, đại sư Kỷ, giúp  với,  gặp ma!'
Kỷ Hòa gõ vài chữ trả lời:
'Ma  nhiều ,   cứ  gặp là gặp .'
    khẳng định chắc nịch:
'  gặp thật !'
'Để  giới thiệu một chút nhé chủ kênh,  tên là Hướng Kiệt,  nghề shipper giao đồ ăn.'
'Khoảng nửa tháng ,  một đêm hơn mười một giờ,  nhận  một đơn hàng. Địa chỉ giao… là một nghĩa địa.'
Ngay khi  thấy địa chỉ đó, Hướng Kiệt  thấy  gì đó  .
Nửa đêm nửa hôm, ai  đặt đồ ăn đến nghĩa địa cơ chứ?
Lúc ,   đang  xổm ven đường,  uống bia  trò chuyện với mấy đồng nghiệp. Thấy đơn hàng kỳ lạ của Hướng Kiệt, đám bạn liền trêu ghẹo:
'Không  là một con ma đói đặt hàng đấy chứ?'
Mộng Vân Thường
'Đừng   linh tinh!'
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/964.html.]
Hướng Kiệt ngoài miệng thì mắng, nhưng trong lòng  cảm thấy  gì đó  rợn rợn.
Anh    chạy đến đó  cái giờ  chút nào.
 mà…  thể  .
Đơn giao hàng là do hệ thống tự động gửi, nếu   từ chối sẽ  trừ tiền.
Bất đắc dĩ, Hướng Kiệt đành trèo lên xe đạp điện, chạy đến địa chỉ  đơn.
Chỉ là… nghĩa địa  ban đêm, so với tưởng tượng của  , còn đáng sợ hơn gấp bội phần.
Không  lấy một ánh đèn, chỉ  ánh trăng bàng bạc chiếu xuống mặt đất lạnh lẽo.
Từng tấm bia đá đen nhánh sừng sững trong bóng tối, giống như bất cứ lúc nào cũng  thể   từ  bò lên.
Trên bia  chỉ khắc tên mà còn  ảnh chân dung đen trắng.
Đứng giữa những hàng mộ san sát, Hướng Kiệt  cảm giác như  vô  ánh mắt đang dõi theo , lạnh lẽo, âm trầm, khiến   sởn gai ốc.
Anh  cố gắng ép bản   suy nghĩ lung tung.
Trên đơn  ghi rõ: khách  để đồ ăn  bia mộ thứ chín, hàng thứ năm.
Hướng Kiệt siết chặt túi đồ ăn, bước nhanh qua từng hàng mộ tối đen.
Anh  tưởng rằng khách sẽ  đợi sẵn ở đó.
Thế nhưng khi đến nơi,  tấm bia mộ thứ chín,     ai cả.
Không lẽ… thật sự là ma đặt đồ ăn ?
Không quan tâm nữa!
Anh  chỉ   thành nhiệm vụ cho xong  rời khỏi đây ngay lập tức.
Hướng Kiệt cúi  đặt đồ ăn xuống đất, xoay  định chạy.
 đúng lúc đó, một bóng  bỗng xuất hiện ngay  mặt  .
'!!!'
Hướng Kiệt suýt chút nữa hét toáng lên.
Người  mặc một bộ đồ trắng,  ánh trăng trông  phần mờ ảo.
  kỹ , là một cô gái.
Là .
Không  ma.
Anh  thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cô gái   , hỏi: 'Anh là shipper giao đồ ăn ?'
' ,   để đồ ăn ở đó .' Hướng Kiệt vội chỉ về phía bia mộ.
Ngay bên  là một tin nhắn khác:
"Tới !  tới đây là để cảm ơn, đại sư Kỷ quá linh luôn! Kinh nguyệt của  tới thật nè!"
Kỷ Hòa: "…"