"Em sai, tham vọng của đúng là vô đáy. kẻ ngu, Bùi Thế là một hạt giống , đương nhiên giữ trong tay. Cậu sẽ mãi mãi sáng tác cho , sẽ bao giờ để rời khỏi.
Còn nếu em vẫn cố bám lấy ..."
Anh nhếch môi nhạt.
"Thì kết cục của em cũng sẽ giống như ."
"Anh... ...!!"
Trịnh Phỉ trợn mắt, thể tin nổi tai .
Ngô Liêu hề che giấu toan tính của .
Hắn ý định buông tha bọn họ.
Từ giây phút , Trịnh Phỉ chợt hiểu —
Cô vây chặt trong chiếc lồng , bao giờ thể trốn thoát nữa.
Đừng thấy bây giờ Ngô Liêu bình tĩnh mà lầm, thực trong lòng cũng đang rối như tơ vò.
Bùi Thế yêu tiền.
Hiện tại, sẵn lòng theo lời chỉ vì Trịnh Phỉ là bạn gái mà thôi. nếu một ngày nào đó, hết thích Trịnh Phỉ, rời thì ?
Trong những từng giúp hộ, Bùi Thế duy nhất, nhưng là giỏi nhất. Muốn tiếp tục trục lợi, Ngô Liêu giữ chân bằng giá.
Vậy thì… bắt đầu từ Trịnh Phỉ.
Đây cũng chính là lý do tìm đến cô .
"Đương nhiên cách giúp cô còn đau khổ như bây giờ nữa." Ngô Liêu thẳng Trịnh Phỉ, chậm rãi , "Chỉ cần cô chịu hợp tác với ."
Trịnh Phỉ khẩy, ánh mắt đầy khinh miệt: " hợp tác kiểu gì với loại súc sinh như đây?"
Ngô Liêu vẫn giữ nguyên nụ nhàn nhạt. "Rất đơn giản. cam kết để lộ ảnh ngoài, đổi , cô giữ Bùi Thế ở , để báo cảnh sát. Với cô bên cạnh, vì cô mà sẽ dám chống đối ."
Anh nhún vai, giọng như thể đang đề nghị một chuyện hết sức bình thường. "Hơn nữa, sẽ bạc đãi cô. Mỗi khi tiền, sẵn sàng chia theo tỷ lệ 8-2."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/980.html.]
Mộng Vân Thường
Trịnh Phỉ tức đến mức cả run rẩy.
Cô bật dậy, nghiến răng : "Gọi là súc sinh quả sai mà!"
Ngô Liêu hề tức giận. Ngược , còn , thản nhiên đáp: "Hết cách ."
"Trịnh Phỉ, nếu cô đồng ý, sẽ phát tán bộ ảnh riêng tư của cô." Anh chậm rãi nhấn mạnh từng chữ, "Cô cứ suy nghĩ cho kỹ ."
Anh tin chắc, sự phản kháng của cô sẽ kéo dài bao lâu.
Lòng , nhân tính sẽ bao giờ vượt qua thử thách.
Ban đầu, Trịnh Phỉ cho Bùi Thế báo cảnh sát là vì sợ ảnh lộ. về , khi tháng nào cô cũng nhận một khoản tiền từ Ngô Liêu, suy nghĩ của cô bắt đầu d.a.o động.
Cô tự an ủi : Dù gì ngay từ đầu Bùi Thế cũng hộ Ngô Liêu , đúng ? Dù gì Ngô Liêu vẫn luôn dùng ảnh để uy h.i.ế.p cô mà, chẳng ?
Vậy thì… thà cứ thuận theo, coi như kiếm thêm chút tiền.
Tất nhiên, cô tiêu hết tiền đó cho riêng . Cô thường xuyên lấy cớ trả lương để chuyển một phần cho Bùi Thế, như thể để giảm bớt cảm giác tội trong lòng.
Cô thầm nhủ: Mình về phe Ngô Liêu, chỉ là giảm thiệt hại cho đôi bên thôi. Ở góc độ nào đó, chẳng cũng đang giúp đỡ Bùi Thế ?
Thế là, mỗi khi Bùi Thế báo cảnh sát, cô vẻ hoảng sợ, liên tục cầu xin đừng .
Có thể , việc Bùi Thế cứ thế cắm đầu liên tục suốt sáu năm mà báo cảnh sát, công lao của Trịnh Phỉ hề nhỏ.
…
Nghe xong lời Kỷ Hòa , ánh mắt Bùi Thế như sắp phun lửa.
Sáu năm qua, sẵn lòng hộ Ngô Liêu, tất cả là vì ai chứ?
Không vì Trịnh Phỉ ?
Thế mà cô … lợi dụng tình yêu của để loại chuyện ?!
Từ đầu đến cuối, chẳng khác nào một kẻ ngốc, một tên hề đáng thương cả.
Kỷ Hòa tiếp tục nhẹ nhàng đ.â.m thêm một nhát d.a.o trái tim rỉ m.á.u của .
"Nếu tin, thể kiểm tra giao dịch chuyển khoản trong thẻ ngân hàng của bạn gái ."