Anh  chậm rãi  tiếp: "Ngoài mấy thẻ mà  , cô  còn lén lập một tài khoản riêng, chuyên để giao dịch với Ngô Liêu. Từ  khi   xong cuốn tiểu thuyết thứ ba, tháng nào cũng  một  tiền lớn  chuyển ."
"Đó là bằng chứng."
Bùi Thế siết chặt nắm đấm, cả  run lên vì tức giận.
Trong tình thế căng thẳng tột độ, Bùi Thế đột nhiên nhớ  một chuyện cũ.
Hôm đó,  mang bản thảo đến cho Ngô Liêu như thường lệ, nhưng  bước đến cửa,   thấy Trịnh Phỉ   từ phòng  việc của  . Lúc , Bùi Thế còn tò mò hỏi:
"Sao   đến gặp Ngô Liêu một ?"
Trịnh Phỉ liếc  , giọng điệu  chút khó chịu lẫn lo lắng:
"Em đến thương lượng với  , mong   xóa những bức ảnh riêng tư của em càng sớm càng ."
Vớ vẩn! Toàn  linh tinh!
Hóa  là chuyện !
Bùi Thế cứng đờ cả . Chuyện chẳng liên quan đến , nhưng cuối cùng,   gánh chịu tất cả  là !
Làm việc suốt ngần  năm,  cứ nghĩ  và Ngô Liêu cùng chung một con thuyền, ai ngờ đến cuối, hóa   mới là kẻ duy nhất  đẩy xuống nước!
Sau khi   sự thật,  chỉ cảm thấy  như một thằng hề.
"Lúc đầu  còn lo nếu chuyện  hộ  phanh phui, cả  và  đều sẽ chịu ảnh hưởng.  bây giờ thì hết ."
Bùi Thế  lạnh,  Ngô Liêu bằng ánh mắt đầy châm chọc.
Ngô Liêu sững , sắc mặt tái mét. Anh  bật dậy, vội bước tới định ngăn  :
"Bùi Thế, chúng  thương lượng  !"
"Thương lượng cái gì?" Bùi Thế  thẳng   , giọng điệu dứt khoát: "Giờ  còn gì để uy h.i.ế.p  nữa? Nếu  sụp đổ, hai  cũng chẳng thoát  !"
Sáu năm qua,  như một kẻ thế  đáng thương, sống  cái bóng của kẻ khác. Vì một   xứng đáng,  một tên khốn nạn uy hiếp, đánh đổi cả cuộc đời sáng tác rực rỡ của .
Bây giờ chính là lúc để chấm dứt trò hề !
Sau khi hiểu hết  chuyện, Giang Tinh Luật chỉ  thở dài.
Phản ứng đầu tiên của   là:
"Vậy là kịch bản   nhận  còn nữa ?"
Anh  chỉ   một kịch bản , thế mà hết   đến  khác  bỏ rơi giữa chừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/981.html.]
Haizz… Cái vận may quái gì thế !
Giang Tinh Luật nghiêm túc suy nghĩ  nên  mua bùa đổi vận của Kỷ Hòa .
Tề Nam Phong thì khoanh tay, nhướng mày :
"Thôi,  thấy  cũng chẳng cần nhận kịch bản của Ngô Liêu nữa . Chuyện giữa Ngô Liêu và Bùi Thế  đủ ly kỳ ? Việc   thể biến thành một kịch bản  đấy, để chút nữa   cho ."
Giang Tinh Luật  thế thì mắt sáng lên, vội gật đầu:
" ! Nhiều khi đời thực còn m.á.u chó hơn cả tiểu thuyết  chứ!"
Anh  tiếc nuối lắc đầu:
"Chỉ tiếc cho Bùi Thế… Không thể tin  những tác phẩm  thích đều do   chắp bút.  đến cuối,  ai còn nhớ đến   ?"
Mộng Vân Thường
Kỷ Hòa đột nhiên lên tiếng:
"Sẽ   nhớ."
Tề Nam Phong và Giang Tinh Luật đồng loạt  sang  cô:
"Hả?"
"Từ tướng mạo mà xét, Bùi Thế  đôi môi mỏng, khả năng diễn đạt mạnh mẽ, giỏi ăn . Đây là thiên phú bẩm sinh của  . Ngô Liêu  thể ăn cắp tác phẩm, nhưng  thể ăn cắp tài năng."
Cô dừng một chút   tiếp:
"Chỉ cần tâm lý   đủ vững vàng, bằng lòng cầm bút một  nữa, chắc chắn sẽ  ngày tỏa sáng."
Xán Tinh, phòng  việc của Kiều Lê.
Trợ lý gõ cửa.
"Chị Kiều,   tìm chị."
"Có  tìm chị?" Kiều Lê dừng tay, ngạc nhiên  lịch trình  việc dán  bàn.
Lạ thật, sáng nay   ai hẹn  ?
Dù khó hiểu nhưng cô vẫn rời chỗ ,   ngoài.
Và ngay khoảnh khắc  thấy  đàn ông  đó, cô liền khựng .
Là Trần Chinh.
Ông  đến tìm cô  gì?
Trong nháy mắt, cảm xúc trong mắt Kiều Lê thoáng gợn sóng, nhưng cô nhanh chóng lấy  bình tĩnh.