Quá nhiều câu hỏi cùng lúc khiến nàng tiên đen cau mày, giọng  trở nên sắc bén:
"Đừng  ồn ào! Từng  một thôi!"
Nói , cô  xoay , bước  căn phòng nhỏ  bức rèm đen trong đền thờ.
Trước khi khuất bóng, cô  lạnh lùng quét mắt qua đám đông, chỉ một .
"Cô  ."
Câu  rõ ràng là  với Vu Giai.
Cô  sững .
Sao  là  đầu tiên?
Những  khác đều  cô  với ánh mắt ghen tị xen lẫn mong đợi.
Trong khi Vu Giai  chẳng vui vẻ gì, trái , một cảm giác bất an dâng lên trong lòng.
Nàng tiên đen, từ đầu đến chân đều  bao phủ bởi tấm áo choàng đen, cả  cô  như thể mờ nhạt dần trong bóng tối, tựa như…  thuộc về thế giới .
Nếu     đều tin đây là hiện  của bà Tống Tử,  khi cô   nghĩ  gặp  quỷ .
Dù lòng  chút do dự, nhưng nhớ đến mục đích khi đến đây, Vu Giai vẫn cố lấy hết can đảm, hít sâu một   bước tới, vén rèm lên,   trong.
Cô  tưởng rằng sẽ  một nghi thức cầu kỳ nào đó.
  ngờ, nàng tiên đen chỉ hỏi đúng một câu:
"Vừa nãy cô   xong những kinh văn đó ?"
Vu Giai nuốt nước bọt, thành thật đáp: "Xong ."
"Đọc xong thì … Đọc xong thì …"
Nàng tiên đen lặp  hai , giọng  khàn đặc, vang vọng trong căn phòng nhỏ.
Giống như một con quạ đen đang kêu giữa màn đêm.
Khoé miệng ẩn  tấm áo choàng của cô  cong lên thành một nụ  quỷ dị.
Rồi  chút chần chừ, cô  đưa tay, đặt một sợi dây chuyền lạnh ngắt  lòng bàn tay Vu Giai.
"Bà Tống Tử sẽ phù hộ cô."
Mộng Vân Thường
Vu Giai ngập ngừng, bàn tay siết chặt lấy sợi dây chuyền mới nhận .
Cô  nuốt khan, cố gắng giữ bình tĩnh  cất giọng hỏi:
"Thế…  chắc chắn sẽ mang thai chứ?"
Người phụ nữ khoác áo choàng đen   bệ gỗ—nàng tiên đen—khẽ nghiêng đầu, giọng  khàn đặc như  cát chặn trong cổ họng:
" ."
Vu Giai do dự vài giây  mạnh dạn hỏi tiếp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/988.html.]
"Cô  thể chỉ định giới tính đứa bé  ? …   một bé trai."
Lần , nàng tiên đen  trả lời ngay lập tức.
Cô  nhếch môi lên một cách thiếu kiên nhẫn, làn da trắng bệch như  c.h.ế.t càng khiến nụ   trở nên quái dị.
"Ta chỉ  thể bảo đảm cô sẽ mang thai, còn nam  nữ thì ."
Vu Giai sững .
—
Cô  còn  kịp  hết câu, giọng  khàn khàn của đối phương  lạnh lùng cắt ngang:
"Không nhưng nhị gì cả. Cầm lấy dây chuyền   ngoài ."
Cảm giác khó chịu trào lên trong lồng ngực, nhưng Vu Giai  dám  thêm gì nữa.
Nàng tiên đen  thật sự quá đáng sợ.
Gương mặt trắng nhợt  chút sức sống, giọng  khô khốc  như kim loại cọ xát,  còn ánh mắt sâu thẳm như hố đen, khiến cô   cảm giác nếu  lâu hơn một chút thì sẽ  hút  đó mất.
Chẳng  dây dưa thêm, Vu Giai nhanh chóng siết chặt sợi dây chuyền      ngoài.
Vừa bước  khỏi căn phòng nhỏ chật hẹp , cô   trông thấy ba  phụ nữ đang  về phía .
Người dẫn đầu mặc một chiếc váy trắng đơn giản nhưng  toát lên khí chất hơn .
Không    do ảo giác  , nhưng Vu Giai cảm thấy    giống  thường chút nào.
Cô   đến mức khiến    thể dời mắt.
Vu Giai bất giác liếc  thêm vài .
Chẳng ngờ rằng… chỉ mới  thoáng qua, đối phương  nghiêng đầu   cô .
Ánh mắt  phụ nữ  bình thản như thể đang  thấu  thứ.
Ngay  đó, cô thản nhiên lên tiếng:
"Một tháng  cô sẽ mang thai.  đứa bé vẫn là con gái. Nếu   nó, thì  phá thai ."
Trái tim Vu Giai như  ai đó bóp nghẹt.
Cô   sững tại chỗ,   lạnh toát.
Cái gì?!
Chỉ mới gặp  đầu mà  phụ nữ     chính xác điều cô  đang lo lắng nhất?
Giống như… cô   rõ tâm bệnh của cô  .
Vu Giai bỗng thấy lồng n.g.ự.c  nặng trĩu.
Đáng sợ quá…
Cô   dám ở  đây thêm một giây nào nữa, lập tức siết chặt sợi dây chuyền trong tay  chạy thẳng  khỏi đền.