Tsukino Usagi thoáng sững , gật đầu:
" . Trường cấp ba hiện tại em đang học thật sự tệ. Lúc còn học cấp hai, em từng nghĩ sẽ học ở đây… cũng chẳng còn cách nào khác, phát huy thì đành chấp nhận thôi."
"Môi trường ở trường cấp ba tệ. Học sinh trong lớp thì công khai hẹn hò, trốn học, ngủ gật ngay trong tiết, thậm chí còn hút thuốc và đánh . em quan tâm. Em thể kiểm soát khác, nhưng ít nhất em thể kiểm soát chính ! Mặc kệ bọn họ gì, em chỉ cần cố gắng học là ."
Tsukino Usagi trường là do kỳ thi lên cấp ba phát huy .
dù học ở , cô vẫn giữ phong độ của . Mỗi kiểm tra, cô luôn đầu khóa, bỏ xa xếp thứ hai với một cách lớn.
Với Tsukino Usagi, phần lớn học sinh trong trường chỉ là qua đường.
Cô từng nghĩ đến chuyện kết bạn, càng hứng thú với những câu chuyện thị phi xung quanh.
Một ngày của cô chỉ học tập và sinh hoạt cá nhân, ngoại trừ lúc ăn cơm, hầu như cô đều chỉ một .
Kỷ Hòa chậm rãi : "Em để ý đến khác, nhưng nghĩa là khác cũng để ý đến em."
Rồi cô dừng một chút, Tsukino Usagi, thẳng:
"Tên Coisini mà em nhắc đến… thực chính là bạn cùng phòng của em, Tống Bạch."
Câu khiến Tsukino Usagi sững .
"Tống Bạch?"
Là Tống Bạch ư?
Coisini là con gái—điều thì đúng.
điều khiến cô hiểu chính là… Tống Bạch thích con trai cơ mà.
Trước đây, cô còn thấy Tống Bạch kể với đám bạn cùng phòng về chuyện thích một nam sinh lớp bên, còn theo đuổi .
Nếu như , tại Tống Bạch giả con trai, thư tình cho cô?
Tsukino Usagi nhíu mày.
Kỷ Hòa nhạt: "Chị , cô tiếp cận em vốn vì ý . Cô chỉ đùa giỡn em thôi."
Từ lâu, Tống Bạch thích Tsukino Usagi .
Một luôn nghiêm túc giảng, hăng hái trả lời câu hỏi của giáo viên, chăm chỉ bài tập, đối với Tống Bạch mà —đó là ngoan, mà là "giả tạo".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/994.html.]
"Nhìn cô kìa, trông như kiểu con nhà trong truyền thuyết ! Chẳng trách là học sinh giỏi của trường cấp hai trọng điểm. là chẳng giống cái đám học sinh hư hỏng như chúng chút nào."
Mộng Vân Thường
Học cùng trường khó chịu, mà còn ở chung một phòng ký túc.
Ban đêm, Tống Bạch trò chuyện với bạn cùng phòng, nhưng Tsukino Usagi yêu cầu giữ im lặng vì cô ngủ sớm.
Bị chặn ngang như , tất nhiên Tống Bạch vui.
"Làm ơn , mới mười giờ mà đòi ngủ? Cô là bà già ? Ngoại trừ học với ngủ thì chẳng gì khác! Cô thấy cuộc sống của nhàm chán ? Giờ còn lôi chúng nhàm chán cùng cô nữa chứ!"
Nghe xong lời của Kỷ Hòa, Tsukino Usagi tỏ quá bất ngờ.
Cô chỉ nhàn nhạt :
"À, thì là . Chuyện trong ký túc xá vốn dĩ mấy hòa hợp, nhưng em thể hiểu . Em và bọn họ vốn cùng một loại , chỉ là do kỳ thi lên cấp ba phát huy nên mới ép học chung một trường suốt ba năm. Em tranh cãi với ai, chỉ học thật , nghiệp thì chuyện cũng chấm dứt."
Thực tế, cô chẳng bận tâm đến Tống Bạch.
Tống Bạch cứ bám riết buông.
Rốt cuộc là rảnh rỗi đến mức nào?
Tsukino Usagi thật sự hiểu.
Kỷ Hòa chợt : "Còn một chuyện nữa em ."
Cô nghiêng đầu Tsukino Usagi, chậm rãi hỏi:
"Em còn nhớ ? Trước đây Tống Bạch từng , cô thích một nam sinh lớp bên cạnh, còn định theo đuổi ?"
Tsukino Usagi gật đầu.
"Em nhớ."
cô chỉ quên, vì chuyện đó chẳng liên quan gì đến .
Cô phí tâm tư những chuyện vô nghĩa.
"Vậy em còn nhớ… ngày đầu năm học mới, lớp bên cạnh một nam sinh từng tỏ tình với em ?"
Đồng tử của Tsukino Usagi lập tức co rút.
Cô bỗng nhớ đến lá thư gửi cho Coisini—