Cái , A Tuyết từng bao giờ tắt máy, trừ phi hai chuyện gì liên quan đến an nguy mới thể gọi. . .
Sau khi điện thoại vang lên hai tiếng, trong loa truyền đến giọng của Đông Phương Tuyết, chút nặng nề chút nóng nảy: "A Lạc?"
"A. . . A Tuyết. . . . . ." Đột nhiên chút cà lăm, Nguyệt Trì Lạc nên mở miệng.
"A Lạc, xảy chuyện gì?" Đông Phương Tuyết đè nén xuống, chút dè dặt cẩn thận. Cuối cùng : "Em đang ở ?" Rõ ràng lo lắng.
Chỉnh đốn tâm tình của , giọng Nguyệt Trì Lạc rốt cuộc khôi phục bình tĩnh: "Không việc gì, em đang ở nhà."
Lần , dầu dây điện thoại bên im lặng thật lâu, Đông Phương Tuyết cũng lên tiếng nữa.
Nguyệt Trì Lạc đang chuẩn gì đó, thì bên truyền đến "Tút tút" âm thanh cắt đứt ngang.
A Tuyết cúp điện thoại? Nguyệt Trì Lạc sờ sờ lỗ mũi.
Mình quá đáng ? Cái đó rõ là thể gọi, ATuyết nhất định cho là xảy chuyện gì.
cũng thể cúp ngang điện thoại của cô nha.
Lại nghĩ đến tấm ảnh chụp và những lời của phụ nữ , Nguyệt Trì Lạc nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, tâm trạng rối loạn.
Lúc , điện thoại tay rung hai tiếng, Nguyệt Trì Lạc nghĩ rằng Đông Phương Tuyết gọi , nhưng khi đến chút thất vọng nhận điện thoại: "A-lô?"
"Trì Lạc!"
. . . . . . . . . . . .
Buổi tối, khi Nguyệt Trì Lạc trở về thì khuya, Đông Phương Tuyết cũng về .
Dằn vặt suốt một ngày Nguyệt Trì Lạc cũng phần mệt mỏi, còn còn tâm tình để hỏi Đông Phương Tuyết gì nữa, cũng bận tâm đến sắc mặt của Đông Phương Tuyết, tắm rửa xong liền ngủ.
Đến ngày thứ hai, khi Nguyệt Trì Lạc thức dậy thì Đông Phương Tuyết , lúc Nguyệt Trì Lạc mới phát hiện tình thế nghiêm trọng.
Thường ngày, dù thế nào nữa Đông Phương Tuyết cũng sẽ tự bữa ăn sáng cho cô mới .
Hôm nay, gì bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-phao-hoi/chuong-239.html.]
Không nghĩ thêm nhiều, đổi bộ quần áo, Nguyệt Trì Lạc chỉ mua vài thứ nọ mang đến một chỗ ở riêng cho sư .
Trước đây, ngoại trừ A Dạ và ông nội quan tâm cô , đồng thời quan hệ với cô nhất lẽ cũng chỉ sư .
Hôm nay sư gặp nạn, tuy rằng hiện tại Nguyệt Trì Lạc giúp gì cho , nhưng cũng thể tìm cho một chỗ ở để lánh nạn.
Đưa vài món đồ cho sư , dặn dò mấy câu, đó Nguyệt Trì Lạc đến sảnh lớn Lạc Tinh.
Ngồi trong xe taxi, Nguyệt Trì Lạc còn kịp bước xuống thì thấy A Tuyết cùng một phụ nữ đúng lúc lên xe, Nguyệt Trì Lạc xuống xe định đuổi theo, nhưng cô hai bước chiếc xe đó khởi động chạy mất.
Nguyệt Trì Lạc vô cùng tức giận, phần uất ức, nhưng nên thế nào.
"Tiểu thư, cô vẫn thanh toán tiền đấy." Tài xế xe taxi xe ngược , hỏi chút nóng nảy.
Vừa xuống xe quá nhanh, vẫn kịp trả tiền.
Cười khổ một tiếng, Nguyệt Trì Lạc lấy tiền thanh toán tiền xe.
Sau đó, tìm một quán cà phê ở đối diện công ty, lúc mới lấy điện thoại di động gọi điện thoại cho Đông Phương Tuyết.
"Anh đang ở ?" Điện thoại nối, Nguyệt Trì Lạc liền thẳng vấn đề.
Đầu bên ngập ngừng một chút, tiếp theo chính là một giọng nữ ưu nhã: "Tổng giám đốc họp ."
Ầm vang một tiếng, Nguyệt Trì Lạc cảm giác như Ngũ Lôi đánh thẳng đầu.
A Tuyết họp? Điện thoại di động đưa cho phụ nữ khác giữ?
Quan trọng hơn là, cô tận mắt thấy và phụ nữ khác lên xe, coi như công ty khác họp cũng đến mức giao điện thoại cho khác giữ chứ?
Chẳng lẽ tắt máy ?
Khó chịu quá, giờ từng khó chịu như .
Nguyệt Trì Lạc nổi giận tắt luôn điện thoại, về nhà.
Vì thế chỗ sư , đúng lúc thể chăm sóc sư đang thương.