Xuyên Thành Thiên Kim Pháo Hôi - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-07-15 22:28:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn chỉ lừa gạt cô một , và cũng từ khi đó cô bao giờ tin nữa . . . . .

Cho dù cô tin tưởng, nhưng từ hành động, thậm chí là từ hành vi, cũng là thái độ tiện đà tương phản.

Đây là chính là cái gì gọi là một rắn cắn suốt mười năm sợ dây thừng?

Hắn khổ. . . .

Tự gây nghiệt, thể sống!

Dừng một chút Đông Phương Tuyết tiếp: "Em tha thứ cho , thậm chí bao giờ tha thứ cho ."

"Cái điện thoại , chúng trừ phi gặp nguy hiểm tánh mạng, nếu cả đời cũng đụng tới. . . ."

Hắn lấy một phần tờ báo, chỉ phía tấm ảnh mà Nam Cung Tĩnh chụp chung, bình tĩnh : "Cũng bởi vì tờ báo , tấm hình , cũng bởi vì chút chuyện như thế, cả điện thoại đó em cũng thể gọi?"

"Nguyệt Trì Lạc, rốt cuộc em nghĩ tới ? Rốt cuộc em quan tâm đến cảm nhận của khi nhận cuộc điện thoại ?"

Thời điểm nhận cuộc điện thoại đó, trong lòng khẩn trương tưởng chừng như hóa ngu.

Nỗi sợ hãi đó, sự lo lắng khẩn trương đó. . . . .

Mấy năm từng gọi cái điện thoại đó, với trừ phi nguy hiểm gì tới mạng sống mới gọi điện thoại. . . . .

Giây phút nhận cuộc điện thoại đó, thật sự nghĩ rằng cô xảy chuyện!

Kết quả. . . .

Đông Phương Tuyết nhẹ còn kèm theo chút sự tự giễu: "Em hề chút lòng tin nào dành cho ? Em hề , cho tới bây giờ cũng . . . . . Anh cố nhiều chuyện như thế để em tin tưởng, nhưng bù đắp một chút chuyện sai lầm đó của . . . ."

Cuối cùng, Đông Phương Tuyết Nguyệt Trì Lạc.

Đôi mắt màu tro lạnh âm u buồn tẻ chằm chằm cô, dường như đáy lòng của cô.

Đông Phương Tuyết nhẹ nhàng : "A Lạc, chỉ em mệt mỏi, cũng ."

Có đôi khi cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, mà là mệt tâm . . . .

Không cơ thể mệt mỏi, mà là tâm mệt mỏi!

Hắn Nguyệt Trì Lạc bằng ánh mắt bất đắc dĩ . . . . .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-phao-hoi/chuong-266.html.]

Nguyệt Trì Lạc vẫn im lặng lắng , đến khi câu cuối cùng đó cả cô bỗng ngây , trong lòng cực kỳ hoảng loạn!

Cái gì cũng , cứ như ngơ ngác Đông Phương Tuyết, trong lòng lạnh run từng hồi.

Không thể rõ ràng đó là cảm giác gì. . . . .

chút khổ sở, chút lạnh lẽo. . . .

Trong lòng một mảnh hoang vắng tiêu điều!

Nhìn gương mặt tuyệt mỹ lạnh nhạt của Đông Phương Tuyết, trong nháy mắt lồng n.g.ự.c chợt hít thở thông, y hệt như nỗi đau đớn tên xỏ xuyên qua đáy lòng.

Rất đau, đau, thật đau. . . .

Hai cùng lẳng lặng , trong đôi mắt là sự thâm sâu khó đoán khiến cho thấy rõ rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

Hai đôi mắt xinh nhưng hai vẻ mặt bất đồng.

Đối diệ ở giữa trung, nghênh chiến triền miên dây dưa. . . .

Trăm lời ngàn ý hết, bộ đặt trong mắt của mỗi .

Sau đó sự trầm mặc lan tỏa như hít thở thông, đè nén cơ hồ khiến cho thở nổi.

Một lát , Nguyệt Trì Lạc mới lẩm nhẩm như tự với chính : "Em từng tin tưởng ? A Tuyết, hóa nghĩ em như thế ư. . . ."

Cô chừa từng tin tưởng ?

Không ?

Nước mắt trong nháy mắt xông lên hốc mắt, dường như ý dừng , từng giọt từng giọt tuôn xuống khuôn mặt tái nhợt, đó rơi n.g.ự.c áo, cuối cùng hóa thành nước biến mất thấy gì nữa. . . .

vẻ mặt và nước mắt của Nguyệt Trì Lạc trái ngược , bỗng nhiên cô toét miệng , nụ vô cùng rực rỡ, xán lạn nở rộ như hoa hướng dương.

Đông Phương Tuyết cảm thấy đau lòng.

Thật đau, thật đau . . . .

Hắn vươn tay chạm cô nhưng cô né tránh.

Nguyệt Trì Lạc lắc lắc đầu thản nhiên : "Thật thì em tin , em chỉ là chút yên lòng mà thôi. . . . ."

"Em sợ, sợ cuộc sống bình thường là thứ , sợ sớm muộn cũng một ngày sẽ thấy chán ngán cuộc sống như thế, sự hấp dẫn đời quá lớn, quá nhiều, mà thì quá xuất sắc. . . ."

Loading...