Xuyên Thành Thôn Nữ Có Không Gian : Nuôi Con Làm Giàu - Chương 196: Bàn bạc
Cập nhật lúc: 2025-09-01 09:20:05
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên ngoài dự đoán, Thương Vãn : "tỷ phu các ngươi con đường khoa cử, kỳ thu thí năm , nếu đỗ sẽ lên kinh thành tham gia xuân thí, nếu đỗ nữa, bất kể biểu hiện điện thí thế nào, lời hứa của Định Quốc Công phủ ở đó, vận hành thích hợp một phen, chắc chắn thể quan."
Người quan thể trở về nguyên quán quan, cả nhà bọn họ chắc chắn ở cùng , thì theo Lục Thừa Cảnh, cho dù ở kinh thành đến châu phủ khác, đất khai hoang đều thể mang .
Hiện giờ dù khai hoang thêm bao nhiêu đất nữa, đến lúc đó đều là vì khác mà áo cưới.
Mặc dù ruộng đất thể mua bán, nhưng so với công sức bỏ , Thương Vãn cảm thấy đáng.
Nếu là đây nàng còn sẽ cân nhắc một chút, hiện giờ lượng linh điền tăng vọt đến hơn ba mươi khoảnh, về còn thể tiếp tục tăng thêm, thảo dược trồng thể cung cấp cho một hiệu thuốc, còn là hiệu thuốc chất lượng cao.
Bàn về kiếm tiền, trồng trọt thể so với ăn buôn bán?
Nếu phát triển , chừng thể biến thành chuỗi cửa hàng, nở rộ khắp cả nước.
Nghe xong lời Thương Vãn, mặc dù những lời xui xẻo, nhưng Tiểu Hoàn vẫn cẩn trọng hỏi: "Nếu Tỷ phu thu thí đỗ thì ?"
Không trách nàng lo lắng, thực là Lục Thừa Cảnh dường như khắc với trường thi, trường thi đổ bệnh, ngay cả bài thi cũng xong.
"Quả thực khả năng ." Thương Vãn liếc Lục Thừa Cảnh đầy trêu chọc.
Lục Thừa Cảnh cong môi bất đắc dĩ, tiếp lời : "Nếu thu thí đỗ, thì đợi thêm ba năm nữa. Ta và nương tử dự định khi thấy kết quả niêm yết, nếu đỗ thì trực tiếp kinh thành, do Định Quốc Công phủ tiến cử nhập học Quốc Tử Giám."
"Đến kinh thành chúng ở đây?" Thạch Đầu tiếc nuối căn nhà mới của , mới xây xong bao lâu.
Hắn do dự : "Ta đồ ở kinh thành bán đắt gấp mười so với chỗ chúng đó, thật sự kinh thành, chúng lấy nhiều bạc đến ?"
"Thế nên mới kiếm tiền chứ." Thương Vãn vỗ , "Đừng chỉ nghĩ đến việc đồ ở kinh thành đắt, ngươi nghĩ xem, nếu chúng đưa việc buôn bán dược liệu đến kinh thành, chẳng cũng kiếm nhiều hơn ?"
Thạch Đầu gãi đầu, đạo lý đúng là đạo lý , nhưng tỷ tỷ quá tự tin ?
Thương Vãn với hơn ba mươi khoảnh linh điền quả thực tự tin, nàng : "Thu thí là chuyện của năm , hiện giờ mới tháng bảy, cách thu thí còn một năm nữa, chúng thế nào cũng thể kiếm đủ lộ phí kinh thành."
Tiểu Hoàn vô điều kiện về phía Thương Vãn, "Tỷ tỷ, tỷ cứ thế nào , đều theo tỷ."
"Ta cũng , tỷ tỷ cứ việc phân phó." Thạch Đầu vội vàng tham gia, lo lắng thì cứ lo lắng, nhưng nhất định một phần.
Thương Vãn khẽ nhướng mày, hai đứa nhỏ đối với nàng còn khá tự tin.
Vừa nàng bàn bạc với Lục Thừa Cảnh, giờ phút cẩn thận kể cho hai .
Cuộc chuyện kéo dài một canh giờ, đợi buổi họp gia đình nhỏ kết thúc, cơn mưa lớn bên ngoài đều tạnh.
Mây tan mưa tạnh, ánh nắng chiếu rọi, một vầng cầu vồng vắt ngang chân trời.
Để ăn mừng quyết định trọng đại mà nhà đưa , bữa tối tối nay vô cùng thịnh soạn, gà cá sườn heo, đặt nhà khác trong thôn, đến Tết cũng chắc ăn ngon như .
Vu Đại chủ động bếp giúp đỡ, những nguyên liệu dường như đột nhiên xuất hiện mà lấy lạ.
Cá là mới vớt từ sông lên, các món khác từ mà ? Rõ ràng khi sắc thuốc, trong bếp ngay cả một lá rau cũng .
Nguyên liệu đương nhiên là lấy từ gian của Thương Vãn , chức năng giữ tươi dùng thì phí .
Vu Đại thử bắt chuyện với Tiểu Hoàn, "Tiểu Hoàn cô nương, nấu nhiều món ăn như , trong nhà chuyện vui gì ?"
Tiểu Hoàn nếm thử độ mặn nhạt của nước sốt, phất ba chữ, "Tâm tình ."
"Tiểu Hoàn thẩm, ngửi thấy mùi sườn xào chua ngọt ." Sở Húc bám khung cửa thò một cái đầu nhỏ.
Phía liền xuất hiện thêm một cái đầu nhỏ khác, gương mặt nhỏ nhắn như cục bột, đôi mắt to đen láy chớp chớp.
"Chỉ mũi ngươi thính." Tiểu Hoàn vẫy tay với hai , đưa qua một đĩa nhỏ thịt heo chiên giòn, "Còn ba món nữa, các ngươi ăn tạm chút lót ."
Sở Húc cảm ơn, tiên đút cho Tiểu Hoàn một miếng, đó Tiểu Hoàn lấy lý do bếp nhiều khói dầu, đuổi hai đứa nhỏ ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thon-nu-co-khong-gian-nuoi-con-lam-giau/chuong-196-ban-bac.html.]
Trước khi , Viên Viên đầu Vu Đại một cái, nhăn mũi với , miệng nhỏ "phụt phụt" hai tiếng, giống như đang nhổ nước bọt .
Hắn chọc giận tiểu oa nhi ở chứ?
Bữa tối thịnh soạn nhận lời khen ngợi nhất trí từ tất cả , đặc biệt là đĩa sườn xào chua ngọt , hai đứa nhỏ đặc biệt thích.
Viên Viên mọc thêm hai chiếc răng sữa nhỏ, ăn đồ ăn nhanh nhẹn hơn .
Hai bàn tay nhỏ xíu cầm sườn đưa đến miệng gặm, nước sốt dính đầy mặt, hệt như một chú mèo con vằn vện.
Mọi ngớt, nhưng Viên Viên cho lớn đút, cứ tự lực cánh sinh tự gặm.
Bữa cơm ăn vui vẻ, vì món ăn ngon, hiếm khi uống rượu, bữa cơm đều chút ngà ngà say.
Thạch Đầu ợ một tiếng no nê, cắm đầu xuống bàn.
Lục Thừa Cảnh vươn tay đỡ , bỗng cảm thấy đầu óc choáng váng, cũng ngã gục xuống bàn.
Điều giống như một tín hiệu , trong chính sảnh, từng một, lượt ngã xuống, bò bàn bất tỉnh nhân sự.
Ngay cả Viên Viên cũng ngậm ngón tay ngủ .
"Ca ca, đổ , đổ , đều đổ cả !" Giọng đè nén cũng khó che giấu sự kích động, Vu Nhị bên cửa sổ, hưng phấn vẫy tay về phía Vu Đại đang giường sưởi.
Vu Đại tới, nhỏ: "Người họ Thương võ công cao cường, đợi thêm chút nữa."
Vu Nhị gật đầu, hai đợi thêm nửa khắc đồng hồ nữa mới ngoài.
"Ca ca, bếp lấy d.a.o thái rau." Vu Nhị hưng phấn đến mắt đỏ ngầu, đợi Vu Đại trả lời, chạy về phía bếp.
Vu Đại luôn cảm thấy chuyện chút quá thuận lợi, chính sảnh, tiên kiểm tra tình hình của Thương Vãn.
Hắn hôm nay mượn cớ cãi chạy ngoài chính là để lấy mê dược chôn sẵn từ .
Hắn việc quen để đường lui cho , chỉ cần chết, những thứ chôn sẵn liền thể phát huy tác dụng.
Hắn bếp giúp đỡ cũng là vì bỏ thuốc nước từ , thuốc đó chút mùi vị, lo lắng Tiểu Hoàn ngửi , cho nên mới đích canh chừng.
Không ngờ Tiểu Hoàn căn bản hề phát hiện .
Nữ tử sấp bàn, mặt vùi trong khuỷu tay, hô hấp đều đặn.
Vu Đại thử vươn tay đẩy Thương Vãn, Thương Vãn một chút phản ứng cũng .
Gà Mái Leo Núi
Hắn yên tâm, đẩy những khác.
Từng một ngủ say như chết, chút phản ứng nào.
"Hây, quái lạ ! Trong bếp một con d.a.o cũng ." Vu Nhị bước qua ngưỡng cửa , sắc mặt âm trầm.
Ánh mắt rơi Sở Húc c, "Tử hài tử! Lần rơi tay lão tử chứ gì?"
Hắn định qua bóp c.h.ế.t Sở Húc c, Vu Đại vươn tay ngăn , "Nữ nhân võ công quá cao, khi nào sẽ tỉnh, đừng gây thêm rắc rối."
Vu Nhị cam lòng, Thương Vãn đang sấp, "Vậy thì g.i.ế.c nàng ."
Lần Vu Đại ngăn cản.
"Con nhỏ trông thật là mê , hơn cả hoa khôi trong lầu xanh."
Nghĩ đến những lời sỉ nhục nhận trong hai ngày qua, mắt thấy Thương Vãn hôn mê mặc xử lý, Vu Nhị nhịn nảy sinh ý nghĩ đen tối.
"Ngươi nhanh lên." Vu Đại cái thói , cũng định quản, "Ta lấy dầu, lát nữa một mồi lửa đốt luôn cả nhà lẫn ."
Vu Nhị đáp một tiếng, vươn tay về phía Thương Vãn.