Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 258

Cập nhật lúc: 2025-06-02 15:39:33
Lượt xem: 393

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phượng Khê cười nói: “Có lẽ mọi người sẽ cảm thấy cách này của ta chẳng ra gì, nhưng nếu thật sự hỗn chiến, chẳng ai dám chắc bản thân sẽ giành được vị trí thứ nhất cả. Sở Liên Tu, lớp Huyền các ngươi có tự tin không?”

Sở Liên Tu yên lặng lắc đầu.

Hiện tại trong bốn lớp, lớp Huyền có nhân số ít nhất, thực lực yếu nhất.

“Yến Minh, lớp Địa các ngươi có tự tin sẽ giành được vị trí người đầu tiên thắp nến không?”

Yến Minh chậm rãi lắc đầu.

Có chướng ngại vật là lớp Thiên, họ căn bản đánh không lại.

Phượng Khê nhìn về phía lớp Thiên: “Đúng là thực lực của lớp Thiên các ngươi không yếu, nhưng nếu thật sự đánh nhau, ngươi có tin ta có thẻ hợp tác với hai lớp còn lại, loại trừ các ngươi trước không?”

Học sinh lớp Thiên: “…”

Sao nàng có thể công khai âm mưu quỷ kế của bản thân bằng giọng đúng điệu lý hợp tình như thế cơ chứ?

Quan trọng là, dù nàng không dùng mưu thì họ đã cảm thấy sợ hãi rồi.

Bởi Tam hoàng tử vẫn đang nằm thẳng cẳng trong góc tầng một kia kìa.

Với những tuyệt chiêu liên hoàn đầy thất đức đó của nàng, ai mà không sợ cơ chứ?

Thắng thua tạm không bàn tới, quan trọng là nếu bị đánh quỳ xuống, thì sau này họ làm gì còn mặt mũi gặp ai nữa.

Thấy người lớp Thiên không nói lời nào, Phượng Khê nói: “Nào, bây giờ giơ tay biểu quyết, I đồng ý rút thăm thì giơ tay!”

Lớp Địa, lớp Huyền và lớp Hoàng đồng thời giơ tay.

Học sinh lớp Thiên đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng yên lặng giơ tay.

Phượng Khê vỗ tay một cái: “Tốt rồi, nếu mọi người đã thống nhất ý kiến, vậy bây giờ bắt đầu rút thăm.”

Phượng Khê lập tức chuẩn bị bốn mẩu giấy, ném vào trong bình trước mặt.

“Để tránh hiềm nghi, ba lớp các ngươi bốc trước đi, cái cuối cùng thuộc về bọn ta.”

Kết quả là lớp Thiên thứ hai, lớp Huyền thứ ba, lớp Địa thứ tư.

Phượng Khê bật cười thành tiếng: “Ôi chao, ấy thế mà lại để vị trí đầu tiên cho bọn ta. Xem ra vận may của lớp Hoàng chúng ta không tệ!”

“Vậy lớp Hoàng bọn ta thử trước nhé, nếu bọn ta không thành công, các ngươi sẽ tiến thành thử theo thứ tự vừa rồi.”

Bên ngoài đá truyền ảnh, trong lòng Độc Cô viện trưởng thầm mắng đám học sinh quá ngây thơ.

Chắc chắn Phượng Khê đã giở trò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-258.html.]

Hoặc là nàng căn bản không ném tờ giấy ghi số một vào bình, hoặc là nàng động tay động chân lên giấy, khiến tờ giấy ghi số một bị dính vào đáy bình, khiến ba lớp kia không rút ra được.

Chẳng qua, Phượng Khê à Phượng Khê, dù ngươi giở bao nhiêu trò đi nữa thì cũng chỉ tổ phí công thôi.

Trừ khi khí linh trong tháp Thiên Khư bị điên mới có thể tán thành một Nhân tộc là ngươi!

Lúc này, Phượng Khê hỏi Tần Mộc: “Tần Mộc, ngươi nói xem, trong hai ta ai nên tới thử?”

Tần Mộc: “…”

Ngươi chỉ hỏi cho có lệ thôi đúng không?

Vì thế, hắn ta rất thức thời mà đáp: “Đội trưởng, ngươi thử đi.”

Phượng Khê cười tủm tỉm gật đầu, nàng bước tới trước giá cắm nến.

Nàng không lập tức châm lửa thắp đuốc, mà khẽ lẩm bẩm: “Nến ơi nến à, trước khi châm lửa, đôi ta tâm sự chút nhé. Nếu ngươi nể mặt ta, vậy mọi chuyện tốt đẹp, ngươi tốt ta tốt mọi người đều tốt. Nhưng nếu ngươi không nể mặt ta, vậy ta… cũng chẳng thể làm gì ngươi.”

Mọi người: Lời uy h.i.ế.p của ngươi chẳng có chút sức mạnh nào cả.

Sau đó, họ lại nghe Phượng Khê nói tiếp: “Sở dĩ ngươi trực tiếp kéo bọn ta từ tầng ba lên tới tầng chín, là vì khi bọn ta phá giải ảo cảnh đã khiến ngươi bị thương chứ gì? Ngươi yếu thật đấy!”

“Tự xưng là ngọn đuốc của cả tháp mà chỉ cao hơn một thước, ngươi lấy đâu ra mặt mũi thế hả? Về sau đừng gọi là tháp Thiên Khư gì nữa, đổi tên thành tháp Nến Lùn cho rồi!”

Toàn bộ giá cắm nến run rẩy kịch liệt, rõ ràng đã bị Phượng Khê chọc cho tức điên.

“Ồ? Tức giận rồi hả? Những lời ta nói đều là thật, ngươi tức cái gì? Ta đoán nhé, chắc chắn ngươi đã bị thương từ lâu rồi, nếu không sao việc thắp đuốc còn cần đến người khác, ngươi có thể tự châm lửa cơ mà?”

“Ngươi chỉ được cái mạnh miệng thôi, chứ thực lực thì yếu như gà. Đúng là đồ tiểu, à không, lão phế vật!”

“Tự nhận là đuốc, là linh hồn của cả tháp, mà bản thân lại không thể tự châm lửa, không phải lão phế vật thì là gì…”

Trong lúc Phượng Khê vẫn lải nhải không ngừng, ngọn nến tự mình cháy rực, ngọn lửa cao chừng ba thước.

Phượng Khê vỗ tay: “Mọi người thấy rồi đúng không? Ta chỉ nói vài câu đã thắp được nó rồi đấy? Lần này lớp Hoàng bọn ta vẫn giành được hạng nhất.”

Mọi người: “…”

Người bên ngoài đá truyền ảnh: “…”

Độc Cô viện trưởng nghiến răng, siết miếng điểm tâm trong tay thành bột mịn!

Phượng Khê, ngươi, ngươi thật sự quá chó!

Ngọn nến là bị ngươi chọc tức!

Ngọn nến rung mạnh, rõ là bị tức điên lên!

Đám người Giang Tịch ngọn nến sẽ trả thù Phượng Khê, ai nấy đều đề cao cảnh giác, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Loading...