Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 283

Cập nhật lúc: 2025-06-07 13:39:31
Lượt xem: 320

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bị nàng mắng như thế, lôi kiếp nào còn nhịn được nữa, tiếng tanh tách lại vang lên không ngừng.

Sau đó… Phượng Khê lại chồng thêm một chiếc lồng.

Lôi kiếp vừa tức giận, vừa căm hận, vừa bất đắc dĩ. Nếu không mau chóng nghĩ cách, e rằng sức mạnh lôi điện mà nó mang theo sẽ bị lãng phí hết trong mấy cái lồng sắt này mất thôi.

Không hoàn thành nhiệm vụ, lại còn bị nha đầu thối sỉ nhục một trận, thể diện của nó còn đâu nữa?

Phải làm thế nào đây?

Lôi kiếp đột nhiên lóe lên một ý tưởng.

Tuy lồng sắt không dễ xử lý, nhưng nó có thể ứng biến linh hoạt kia mà!

Đánh… mặt đất.

Chỉ cần mặt đất bị đánh thành cái hố, thì phía dưới lồng sắt sẽ xuất hiện khe hở, nó sẽ có thể ra ngoài.

Nó quả là thông minh tuyệt đỉnh!

Nha đầu chó Phượng Khê lòng dạ hiểm độc kia còn lâu mới chơi lại nó!

Vì thế, lôi kiếp không đánh lồng sắt nữa, mà đánh mặt đất.

Mặt đất dễ đánh hơn lồng sắt nhiều, chỉ chốc lát sau, nó đã bổ ra một cái hố nhỏ.

Khe hở giữa lồng sắt và mặt đất đã đủ để lôi kiếp chui ra ngoài.

Nó hưng phấn không thôi.

Run rẩy đi!

Nha đầu chó lòng dạ hiểm độc!

Nhưng lôi kiếp không ngờ rằng, Phượng Khê đã cầm vòng dẫn lôi chờ sẵn.

Chuẩn bị tròng vòng dẫn lôi vào cổ nó!

Đúng lúc này, một cảnh tượng khó tin đột nhiên xảy ra.

Bất kể là lôi kiếp hay Phượng Khê, bao gồm mấy chiếc lồng sắt kia đều bất chợt biến mất, chẳng thấy tăm hơi.

Biến mất một cách đột ngột.

Đột ngột đến độ Độc Cô viện trưởng và Nhị hoàng tử đứng ở nơi xa còn chưa kịp phản ứng lại.

Khi họ hồi phục tinh thần, thì đã chẳng thấy bóng dáng Phượng Khê đâu nữa.

Đầu óc Nhị hoàng tử ong ong, y biết rõ tầm quan trọng của Phượng Khê trong lòng Bùi Chu, một khi Phượng Khê xảy ra chuyện, hậu quả thật sự không dám tưởng tượng.

Đầu óc Độc Cô viện trưởng cũng ong ong.

Ông ta vốn hào hứng xem Phượng Khê trêu chọc lôi kiếp, ai ngờ lại đột nhiên xảy ra biến cố này?

Nếu Phượng Khê c.h.ế.t, thì chắc chắn sứ đoàn Nhân tộc sẽ không chịu để yên!

Hơn nữa, ai sẽ phụ trách trùng tu điện Ma Thần đây?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-283.html.]

Chẳng qua, dù sao ông ta cũng là người từng trải, chẳng bao lâu sau đã bình tĩnh trở lại.

Một người sống sờ sờ như thế, không thể biến mất một cách vô duyên vô cớ được, chắc chắn lôi kiếp đã chạm phải trận pháp hay kết giới gì đó, nên mới đánh bậy đánh bạ mà kéo Phượng Khê biến mất theo.

Chỉ là, nàng bị truyền tống đến đâu rồi?

Lúc này, Phượng Khê đang lấm la lấm lét đánh giá xung quanh, còn lôi kiếp lại nấp sau lưng nàng, lén lút ló đầu thăm dò.

Do cùng trải qua sự cố ngoài ý muốn, nên hai con hàng này đã tạm thời kết thành đồng minh.

Chính là kiểu đồng minh mà chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay là trở mặt được ngay ấy.

Phượng Khê vô cùng kinh ngạc.

Lôi kiếp cũng vô cùng kinh ngạc.

Bởi trước mặt họ là một tòa cung điện to lớn.

Ba chữ “Điện Ma Thần” trên tấm biển treo chính giữa cửa điện cực kỳ bắt mắt.

Không phải điện Ma Thần đã sụp đổ rồi ư? Sao ở đây lại có một tòa điện Ma Thần nữa?

Nghĩ đến việc mỗi lần Yểm tộc trùng tu điện Ma Thần đều bị Thiên Lôi đánh, chẳng lẽ là do chỉ có thể tồn tại một tòa điện Ma Thần, nên mới không cho họ xây lại?

Căn cứ theo nguyên tắc muốn biết thì phải hỏi, Phượng Khê hỏi lôi kiếp đang nấp sau lưng mình: “Lúc trước ngươi dùng mọi cách cản trở Yểm tộc trùng tu điện Ma Thần, có phải đã sớm biết nơi này có sẵn một tòa điện Ma Thần rồi không?”

Vẻ mặt lôi kiếp ngơ ngác.

Thôi được rồi, nó không có mặt.

Nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, Phượng Khê vẫn “nhìn” ra được, nói đúng hơn là cảm nhận được biểu cảm của nó.

Thấy cái dáng vẻ ngu ngốc đó, là thừa hiểu nó chẳng hề biết sự tồn tại của tòa điện này.

Phượng Khê quyết định vào trong xem thử.

Một mặt là vì tò mò, mặt khác, nàng phải nghĩ cách để ra ngoài chứ!

Không ngờ rằng, nàng vừa nhấc chân định tiến về phía trước, thì đã bị lôi kiếp giật nhẹ cánh tay.

Phượng Khê: “…”

Ngươi là lôi kiếp đó, có thể đừng hèn như thế được không?

Phượng Khê không thèm để ý đến nó, mà tiếp tục tiến về phía trước.

Lôi kiếp do dự một lát, cuối cùng vẫn chọn đi theo. Lần này nó ghé vào vai Phượng Khê, cuộn tròn lại thành một quả bóng nhỏ.

Phượng Khê cúi đầu liếc nó: “Ngươi nợ ta một nhân tình, về sau nhớ trả đấy.”

Lôi kiếp run rẩy “gật gật đầu”.

Cứ tạm nhận lời để thoát khỏi nơi này đã, còn việc có trả hay không thì tính sau.

Đến cửa điện Ma Thần, Phượng Khê cúi người thi lễ: “Phượng Khê đặc biệt tới thăm viếng Ma Thần đại nhân, nếu có chỗ nào mạo phạm, mong ngài thứ lỗi!”

Chẳng ai giơ tay đánh mặt người cười cả!

Đừng nói chỉ cúi người thi lễ, dù bắt nàng quỳ gối gập đầu cũng được nữa kìa!

Loading...