Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-06-13 06:57:37
Lượt xem: 278

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói đi cũng phải nói lại, nếu không ngờ con mắt tinh tường, nhận rõ anh tài và tấm lòng nghĩa hiệp gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ của ông, thì Huyền Thiên Tông họ nào có ngày lành hôm nay?

Nhân tộc nào may mắn được như bây giờ?

Ông quả là Bá Nhạc mà!

Tưởng tượng đến vẻ mặt ghen tị và hâm mộ của ba chưởng môn kia, ông không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Dù họ có hâm mộ thế nào cũng vô dụng, Tiểu Khê chỉ nhận mỗi ông làm sư phụ thôi.

---

Tiêu Bách Đạo có nằm mơ cũng không ngờ rằng, lúc này tiểu đồ đệ bảo bối của mình đang lén lút gửi tin cho Huyết Thiên Tuyệt.

“Đại nhân, ta có một tin tức siêu lớn muốn báo cho ngài.”

Huyết Thiên Tuyệt trả lời rất nhanh, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc: “Ngươi nhúng tay vào nhiều chuyện của Yểm tộc như vậy, sao không kịp thời báo cáo cho ta? Tốt nhất tin ngươi sắp nói là tin lớn, nếu không ta không tha cho ngươi đâu.”

“Đại nhân, những chuyện trước đó đều là chuyện vặt vãnh, nhưng chuyện lần này là chuyện lớn. Nhân tộc và Yểm tộc sắp ký hiệp ước hữu nghị vạn năm rồi.”

Trong Huyết Ma Lệnh lập tức vang lên giọng rít gào của Huyết Thiên Tuyệt: “Gì cơ? Ngươi nói gì? Lặp lại lần nữa!”

Phượng Khê lặp lại một lần.

Giọng nói của Huyết Thiên Tuyệt kinh ngạc tột cùng: “Các ngươi thuyết phục Yểm hoàng kiểu gì vậy? Ai là kẻ đầu têu?”

Phượng Khê cười đáp: “Là ta!”

Huyết Thiên Tuyệt: “…”

“Sao hả, cánh cứng rồi, không muốn làm việc cho ta nữa đúng không?”

Phượng Khê không trả lời.

Tâm trạng của Huyết Thiên Tuyệt lập tức trở nên điên cuồng, liên tục gửi cho Phượng Khê mười tám tin nhắn.

Phượng Khê thầm điều khiển thần thức xóa hết những tin nhắn đó.

Không cần nghe cũng biết Huyết Thiên Tuyệt gửi mười tám tin nhắn kia là để mắng nàng, nàng đâu dại mà nghe cho bẩn tai.

Khoảng hai canh giờ sau, Phượng Khê mới chậm rãi nhắn lại: “Đại nhân, ngài còn đó không?”

Huyết Thiên Tuyệt: “…”

Cái gì mà ông ta còn đó không?

Không còn thì đi đâu?

Nghe cứ như đang trù ẻo ông ta c.h.ế.t ấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-292.html.]

Nhưng do bị Phượng Khê bơ suốt hai canh giờ, lửa giận trong lòng đã trút ra gần hết, cộng thêm việc sốt ruột muốn xác định xem rốt cuộc Phượng Khê có ý đồ gì, nên ông ta cố kiềm chế cơn tức, nhắn lại: “Ta đây, giải thích xem vì sao lại làm vậy?”

“Đại nhân, ta làm vậy tất nhiên là vì ngài rồi! Tuy ngài đã quay về Ma tộc, nhưng nay đâu bằng xưa, thế lực của ngài đã bị người ta chia năm sẻ bảy rồi đúng không? Chắc chắn ngài cần có thời gian để giành lại thế lực, khôi phục như xưa.”

“Nếu ta không khuyến khích Yểm tộc và Nhân tộc ký hiệp ước hữu nghị, thì rất có thể Ma tộc sẽ nhanh chóng khởi quân tấn công Nhân tộc, khi đó ngài làm gì còn cơ hội mở rộng thế lực nữa? Nhưng giờ thì khác, Yểm tộc và Nhân tộc kết minh, trong khoảng thời gian ngắn Ma tộc sẽ không dám tấn công Nhân tộc, ngài sẽ có thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, tìm cơ hội.”

“Hiện tại ta báo tin tức quan trọng này cho ngài, là vì muốn ngài hãy lợi dụng chuyện này, để tăng cảm giác tồn tại trước mặt Ma hoàng. Một khi được Ma hoàng ưu ái, ngài làm gì cũng sẽ thuận lợi hơn, đúng không?”

“Ta nói ngài nghe, ta chỉ nguyện trung thành với mình ngài, chứ không phải với Ma tộc.”

“Chúng ta phải nhìn xa trông rộng ra, tương lai đừng nói Ma tộc, mà toàn bộ đại lục Bắc Vực đều sẽ thuộc về hai ta. Ngài không có con cháu, ta cũng không có cha mẹ, hai chúng ta là chỗ dựa duy nhất của nhau. Ấy vậy mà ngài còn nghi ngờ ta, ta đau lòng lắm.”

“Tất nhiên, ngài cũng có thể tiếp tục nghi ngờ ta, nhưng ta nghĩ mối quan hệ hợp tác của chúng ta nên kết thúc. Ngài hãy tìm một gián điệp phù hợp khác, ta sẽ không ngăn cản đâu. Nếu có trách, thì chỉ trách chúng ta không có duyên hợp tác bá chiếm khu vực Bắc Vực thôi.”

Nghe hết tin nhắn của Phượng Khê, toàn thân Huyết Thiên Tuyệt như bị điểm huyệt, đứng ngẩn người tại chỗ một hồi lâu.

Dù có nằm mơ, ông ta cũng không ngờ dã tâm của Phượng Khê lại lớn tới vậy.

Dù có nằm mơ, ông ta cũng chỉ dám tưởng tượng cảnh bản thân giải quyết Ma hoàng, rồi đăng cơ.

Trọng điểm là nằm mơ nhé!

Bởi trong hiện thực căn bản không thể thực hiện được.

Ấy thế mà tiểu nha đầu kia còn muốn bá chiếm toàn bộ khu vực Bắc Vực!

Nàng còn ít tuổi, mà lại có dã tâm lớn tới vậy!

Nàng nói mà không sợ nói trước bước không qua ư?

Đúng là nghé con không biết sợ!

Nhưng, khốn nạn một chỗ là ông ta động lòng rồi!

Trái tim già cỗi vốn c.h.ế.t lặng ngàn năm qua, giờ đây chậm rãi nhảy nhót.

Xưng bá Bắc Vực?

Nếu chuyện đó thành sự thật, thì dù chỉ được ngồi trên vị trí chủ thượng một ngày, cũng đủ để ông ta cười ngoác mang tai rồi.

Hay là cứ thử đánh cược một phen nhỉ?

Dù rằng trong lòng ông ta cảm thấy ý tưởng này quá mộng mơ.

Ngay cả Ma hoàng - người luôn miệng nói muốn đánh chiếm địa bàn Nhân tộc, nhưng cũng chỉ dám mạnh miệng, thi thoảng gây sự khiêu khích, chứ chẳng dám thật sự làm gì Nhân tộc.

Nhưng, sao sau khi nghe tiểu nha đầu kia tẩy não một hồi, ông ta lại cảm thấy… thật sự có thể thành công.

Toang rồi!

Điên hết rồi!

Loading...