Xuyên Thành Tiểu Thiếp Béo: Ta Đến Để Làm Giàu - Chương 43
Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:04:54
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , Quan Hy Nguyệt đến lão Quan gia, giờ sẽ đưa hai tư thục, hỏi ý kiến lão Quan đầu. Hắn tự nhiên là hớn hở, Vương thị nghĩ rằng học phí của bọn chúng Quan Hy Nguyệt trả , tự nhiên càng thêm vui mừng.
Nào ngờ Quan Hy Nguyệt một cách công bằng: “Bạc thể ứng , nhưng cũng khấu trừ từ tiền công của phụ mẫu . Sau khi khấu trừ đủ mười hai lạng bạc, tiền công mới phát.”
Vương thị xong liền sốt ruột, mấy ngày nay mỗi ngày một trăm văn bạc nhập túi, nàng quen với việc nhận tiền, bỗng nhiên cắt đứt, nàng chịu nổi. Thế là bắt đầu loạn: “Nói thế nào nữa, phụ mẫu ngươi công cho ngươi, tiền công đều nộp lên.”
Lão Quan đầu trong lòng chút khó chịu, cháu gái nhiều bạc như , trả cho thì cứ trả , một nhà mà còn tính toán như .
Nào ngờ Quan Hy Nguyệt vẫn ung dung tự tại: “Ồ? Vậy thì sẽ thuê phụ mẫu nữa, dù đậu sa đều do tự , nguyên liệu cũng do tự mua. Ta sẽ thuê thêm một hai trong thôn, bọn họ cũng sẽ công cho như .”
Lão Quan đầu và Vương thị ngẩn , như , công việc lương cao như thế, thể tìm ở ? , mỗi ngày một trăm văn, liên tục một trăm hai mươi ngày, mới thể khấu trừ hết mười hai lạng bạc.
Quan Hy Nguyệt sự do dự của bọn họ, trong lòng thấy buồn , lòng tham của con thật sự khó khống chế mà. Nàng đổ thêm dầu lửa: “Hiện giờ các ngươi nghĩ cho kỹ, đừng nghĩ xong hối hận, hoặc những lời . Ta tự lập môn hộ, ăn buôn bán, bỏ vốn, trả tiền công, còn những lời khó chịu. Ta là chăm sóc gia đình , cho nên mới giao công việc cho phụ mẫu . Bằng một trăm văn một ngày, cam đoan những công thể xếp hàng từ cửa nhà , cho đến tận cửa thôn .”
Tôn thị sợ xảy biến cố, vội vàng phụ họa: “Phụ , mẫu , chính là như đó. Hiện giờ T.ử Minh và T.ử Viễn đều thể sách, bao, bốn tháng , lão Tam thể mang tiền về.”
Bốn tháng trời, thật sự quá lâu. Vương thị vẫn dây dưa một chút, kết quả Quan Hy Nguyệt bỏ , rằng sẽ thuê khác. Lão Quan đầu vội vàng gọi nàng , liên tục đồng ý đồng ý .
Hai y phục mới tinh, theo Quan Hy Nguyệt, thuê xe bò, cùng tư thục. Trong huyện mấy nhà tư thục, Quan Hy Nguyệt cũng hỏi thăm qua, học đường Bác Nhã cách nhà khá gần, tương đối hẻo lánh, cách huyện thành cũng một đoạn đường. Học phong khá , học phí trung bình, chia thành các lớp Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ. Quan T.ử Ngôn và Quan lão Tứ lượt ở lớp Ất và Bính.
Trước khi Quan Hy Nguyệt dẫn chúng bái kiến lão sư, tiên mua hai khối thịt. Thời đại thuần phác, thịt cũng là món quà t.ử tế thể tặng. Lão sư khảo hạch hai đứa trẻ một phen, phát hiện bọn chúng tuy còn khai mở trí tuệ, nhưng trí nhớ đều khá , liền thu nhận, xếp lớp Kỷ. Nơi đây đều là những tân sinh.
Làm xong chuyện đại sự , Quan Hy Nguyệt về nhà nhàn nhã uống , nào ngờ, trong mắt thôn dân, nàng thăng lên một bậc. Một đưa hai học, đây là loại thổ hào gì chứ! Mọi đều cảm thấy đ.á.n.h giá thấp gia của nàng.
Còn Trương thị và Tôn thị trong lòng cảm kích đến nhường nào, thật giống như đang mơ, đột nhiên ước mơ trở thành sự thật.
Mấy ngày , Quan Hy Nguyệt đang tính toán sẽ cẩn thận di thực những cây ớt con dày đặc vườn, thấy Xuân Liễu sắc mặt ngưng trọng : “Cô nương, trong chợ một nhà bày quầy bán bánh rán , đây là đối thủ cạnh tranh với chúng . Hơn nữa bọn họ chỉ bán hai văn tiền, so với chúng còn rẻ hơn.”
Quan Hy Nguyệt nhíu mày, hỏi Quan lão Tam và Trương thị trở về, việc buôn bán thế nào. Sắc mặt Quan lão Tam cũng khó coi, : “Hôm nay việc buôn bán kém một chút, còn một ít đậu sa bán hết.” Quan Hy Nguyệt để Xuân Liễu đếm túi tiền, trong lòng tính toán, so với khi ít hơn ba thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep-beo-ta-den-de-lam-giau/chuong-43.html.]
Trương thị sốt ruột nhất: “Hy Nguyệt, chúng đang bán , nhà cũng bắt đầu bán, nhiều đều đến đó mua .”
Quan Hy Nguyệt : “Các ngươi cho mua bánh rán của nhà ? Ta nếm thử.”
Quan lão Tam tuy thật thà, nhưng đầu óc linh hoạt, sớm nhờ bán hàng bên cạnh giúp mua mấy cái bánh rán của nhà . Quan Hy Nguyệt bỏ miệng nếm thử, liền cảm nhận sự khác biệt, đầu tiên chính là chất lượng đậu sa, nhà ngọt thô; thực thì mùi cháy khét nặng hơn một chút, thể là do lửa khống chế , cũng thể là do chủ quầy nỡ dầu, chiên quá nhiều , nên mới cái mùi cháy khét .
Trương thị đưa chủ ý: “Hay là chúng cũng giảm giá ? Chúng cũng bán hai văn, đó nhất định là đối thủ.”
Quan Hy Nguyệt : “Nương, nương cần sốt ruột, đây chuyện lớn. Cứ kiên trì mấy ngày , chúng chất lượng của , đặc biệt tiết kiệm nguyên liệu, mấy ngày nữa việc buôn bán sẽ thôi.”
Quan lão Tam và Trương thị vẫn nặng lòng, Quan Hy Nguyệt đành trấn an bọn họ: “Thật sự cần lo lắng, đều mở cửa ăn, chỉ là một món ăn vặt nhỏ mà thôi, tổng thể chỉ một chúng .”
Về đến Quan gia, phát hiện tâm trạng Triệu thị , nhận lấy dầu và tóp mỡ do Quan lão Tam đưa qua để nấu cơm, thậm chí còn ngân nga một khúc hát. Quan Mạch Đông, đang giúp nàng nhóm lửa, vô cùng hiếu kỳ: “Nương, vẻ vui mừng ?”
Triệu thị vui vẻ : “Con nha đầu nhỏ , cần .”
Lại bình lặng trôi qua mấy ngày, Quan Hy Nguyệt di thực xong những cây ớt con, mảnh xanh tươi mới , chính là hy vọng của nàng đó.
Quan lão Tam và Trương thị trở về, mặt bọn họ tươi hớn hở, Quan Hy Nguyệt sắc mặt bọn họ, liền chuyện như nàng liệu. Quả nhiên, Quan lão Tam : “Nữ nhi, vẫn là con đúng, việc buôn bán bánh rán của nhà còn nữa . Đừng bán rẻ, vẫn ăn bánh nhà chúng hơn. Nhà dầu cũng nỡ , đậu sa khẩu vị cũng , thời tiết nóng bức như , đậu sa còn thừa từ hôm , bọn họ cũng nỡ vứt . Có cãi với họ, ăn chút chua, e rằng sẽ đau bụng.”
Quan Hy Nguyệt đúng như dự liệu: “Thật , nếu bọn họ chịu khó dùng nguyên liệu, chịu bỏ vốn, kiếm ít hơn một chút cũng . Tuy rằng hương vị bằng chúng , nhưng rẻ, vẫn thể kiếm sống . bọn họ quá tham lam, quá keo kiệt, tự nhiên sẽ ghét bỏ. Bọn họ cũng thể điều chỉnh sách lược, theo lộ trình rẻ mà thực tế, chúng cứ giữ thái độ bình thường là . Nói thế nào nữa, chúng dựa cái quầy bánh rán , nuôi gia đình kiếm sống thành vấn đề.”
Hai vợ chồng Quan lão Tam đây là đầu tiên ăn, thắng lợi một trận, tâm trạng vô cùng thoải mái. Còn tâm trạng Triệu thị hôm nay mấy vui vẻ, vẫn nhận lấy dầu và tóp mỡ, trong miệng âm dương quái khí: “Ai da, xem bán tệ nha, nhiều dầu như . Chính là nữ nhi kiếm tiền như , phụ mẫu ngược công cho nàng, cũng là giúp phụ mẫu sống những ngày giàu , còn mưa đến nắng phơi.”
Trương thị chọc giận nàng ở , nhưng nàng hiện giờ cũng thẳng lưng lên : “Đại tẩu hôm nay ăn pháo ? Gia đình chúng Hy Nguyệt hiện giờ đang giúp đỡ cả nhà sống qua ngày lành ? Không gì khác, dầu đủ chứ? Tóp mỡ đủ chứ? Đại tẩu cảm thấy tâm trạng vui, thì đừng ăn nữa.”
Triệu thị khoa trương la toáng lên, Trương thị cũng để ý đến nàng , trực tiếp khỏi phòng bếp.