Xuyên Thành Tiểu Thiếp Béo: Ta Đến Để Làm Giàu - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:05:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Như một tiếng sét đ.á.n.h giáng xuống đầu lão Quan đầu. Nếu cái nghịch t.ử khiến con gái cưới t.h.a.i là một tiếng sét đ.á.n.h , thì thực sự khiến lão lạnh lòng. Đây chính là trộm, trộm kim thoa của vợ, đây còn là một sách ?

Hết hy vọng , đứa con coi như hỏng bét, hết hy vọng .

Lão Quan đầu ngay cả chổi cũng thèm cầm, trực tiếp với hai bọn họ: “Ta lười ngươi. Các ngươi tách ở riêng , tình hình nhà cửa như thế nào ngươi cũng thấy . Tám mẫu đất, cho ngươi hai mẫu, còn nhà cửa, các ngươi cứ ở. Sau ăn uống sách, sinh con đẻ cái cũng thế, các ngươi đều tự dựa . Đương nhiên, nếu ngươi thể nương tựa nhà vợ ngươi, thì cứ đến nương tựa nhà .”

Trong ánh mắt kinh ngạc của cả nhà, lão Quan đầu ho khan hai tiếng, chắp tay lưng, chầm chậm nhà.

Vương thị cuối cùng cũng hồn, lớn tiếng la lối: “Lão già, chuyện như thế! Ngươi thì bọn họ sống đây?”

Quan lão tứ lúc mới nhận sự nghiêm trọng của sự việc, trong lòng một trận hoảng loạn.

Tiếng của Trần thị cũng ngưng bặt. Đây là ý gì, rõ ràng nàng gì sai, Quan gia ruồng bỏ? Dựa đàn ông của nàng là Quan lão tứ, nàng còn sống nổi ? Ai nấu cơm, ai kiếm tiền, mà sinh con đây?

Nàng cảm giác sắp sụp đổ, cao giọng la hét: “Đồ lừa đảo, các ngươi đều là đồ lừa đảo, các ngươi lừa hôn!”

Có hàng xóm thấy động tĩnh, nán cổng viện, do dự nên xem .

Vương thị vội vàng cảnh cáo nàng : “Ngươi cứ việc la lớn, la cho khác đến xem trò vui, xem phụ ngươi trực tiếp đuổi các ngươi khỏi nhà .”

Phải là, lời cảnh cáo của Vương thị hiệu quả, Trần thị ngay lập tức im bặt.

Quan lão tứ cũng van nài Vương thị giúp lão cầu tình. Vương thị đành chịu, đành đưa lão trong. Thấy lão Quan đầu dường như mệt mỏi tột độ, lão mép giường, bất động, cúi đầu, một lời.

cũng là vợ chồng mấy chục năm, Vương thị thấy râu tóc bạc trắng của lão, trong lòng một trận xót xa. "Chát" một cái, nàng tát mặt Quan lão tứ, bảo lão quỳ xuống.

Quan lão tứ tát đến ngây , nhưng lão vẫn ngoan ngoãn quỳ xuống.

Lão lão Phụ thất vọng về lão, nghĩ đến việc sống riêng với Trần thị, lão hoảng loạn thôi. Lão vai gánh, tay xách, mà kiếm bạc đây?

Cũng thể chép sách, nhưng chép xong một quyển sách cũng chỉ vài đồng tiền, mệt khó chịu, lão thử qua một , bao giờ nữa. Không , rời xa Phụ Nương lão sống nổi, chây ỳ cũng chây ỳ ở đây.

Vương thị đích pha Trà Long Tỉnh mang đến, khiến tinh thần lão Quan đầu khá hơn một chút.

Lão đứa con trai đang quỳ mắt, bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt sai, khỏi đau đớn : “Nhà nghèo đến mức , nhiều nam đinh như , chỉ để ngươi và T.ử Ngôn học. Những năm qua, nếu cho các ngươi học, đất thể mua thêm hơn mười mẫu . Không cho các ngươi học, Quan gia đến nỗi để cháu gái , khiến Hy Nguyệt xa cách chúng . Không cho các ngươi học, chúng đến nỗi quanh năm suốt tháng ăn mấy bữa thịt.

Kết quả thì , ngươi học hành chẳng thành, lẽ như ngươi là thời vận may, cũng thể ngươi thực sự đủ thông minh, nhưng cứ ngỡ, ngươi sách thánh hiền bao nhiêu năm, hiểu bao đạo lý lớn, nhân phẩm, lẽ thể sai chứ?”

Đầu Quan lão tứ càng cúi thấp hơn. Vương thị thấy chút đành lòng, định mở miệng, liền lão Quan đầu trừng mắt một cái. Nàng ngay lập tức ngậm miệng thật chặt, sợ giận lây.

Mặc dù bình thường lão Quan đầu quản chuyện nhỏ của nàng , nhưng đây là đại sự giáo huấn con trai, nếu nàng xen linh tinh, lão mà bắt nàng theo bọn họ mà sống, thì đây?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep-beo-ta-den-de-lam-giau/chuong-69.html.]

Lão Quan đầu nghĩ đến Quan Hy Nguyệt lanh lợi, đối chiếu với đứa con trai mắt, càng cảm thấy khó chịu.

Lão thở dài một , : “Ngươi khiến con gái nhà cưới thai, chuyện hổ như , và nương ngươi đều giúp ngươi che đậy. nghĩa là, chúng sẽ bao dung ngươi vô điều kiện. Ngươi , nam đinh của Quan gia nhiều, thiếu ngươi một , cũng chẳng . Nhìn mặt vợ ngươi, tạm thời tha cho ngươi, đây cũng là cơ hội cuối cùng. Nếu ngươi còn dám phạm sai lầm như , sẽ đuổi các ngươi khỏi nhà.”

Quan lão tứ sắc mặt tái nhợt, cuối cùng lắp bắp biện giải vài câu: “Ta trộm kim thoa của Trần thị là sai , nhưng thực sự chuyện gì khác. Lần các ngươi con đường thông qua quan huyện thông, cũng chấp nhận. Lần mang là để lấy lòng một danh sư trong huyện, ông đoán đề chuẩn, đến năm thi, các ngươi sẽ .”

Lão Quan đầu lão nhiều nữa, phất tay bảo lão ngoài.

Quan lão tứ rầu rĩ ủ rũ nhà, thấy Trần thị đang giường rưng rưng nước mắt, lão thấp giọng : “Đừng nữa, Phụ sẽ cho thêm một cơ hội, đuổi riêng. Ngươi xem, lấy kim thoa của ngươi, cũng chuyện , là vì chuyện chính đáng, ngươi ầm ĩ đến thế, ích lợi gì?”

Trần thị “ao” một tiếng thét chói tai, vồ tới, dùng móng tay cào mạnh lên mặt lão . Quan lão tứ kêu t.h.ả.m một tiếng, ngả , đồng thời hai tay ôm chặt mặt.

Sau khi Trần thị cào lão , cơn giận nguôi ngoai phần lớn, lúc thấy bộ dạng t.h.ả.m hại của lão , nàng chút sợ hãi. Đợi Quan lão tứ buông tay xuống, nàng cũng giật , khuôn mặt vốn thanh tú của lão , mấy vết cào đỏ tươi. Trông thật đáng sợ.

Quan lão tứ chằm chằm nàng đầy hung hăng, ánh mắt như nuốt sống , cuối cùng vẫn nhẫn nhịn , ngả xuống giường, dùng chăn trùm kín đầu, lạnh lùng : “Chuyện coi như hòa với vụ cây trâm vàng ? Nếu ngươi cảm thấy hòa, thì cứ cào thêm mấy vết nữa. Nếu cảm thấy cào cũng hòa , thì hòa ly , ?”

Nước mắt Trần thị rơi xuống, nàng một lời, đáp, cũng thẳng cẳng vật giường, mặc cho lệ tuôn xối xả.

Quan Tiểu Mai tự nhiên chạy đến nhà Quan Hy Nguyệt, kể cặn kẽ vở đại hí của Quan gia cho tỷ tỷ .

Quan Hy Nguyệt cau mày, Quan lão tứ thật sự gì! Nhân phẩm ! Người như trông vẻ nho nhã, nhưng thực chất ích kỷ đến cùng cực. Nàng tự nhắc nhở bản , nhất định cẩn thận đề phòng , tuy tài năng nhưng tự cao tự đại, sẽ lúc nếm trải khổ sở.

Quan T.ử Viễn cũng đến, cùng Quan Tiểu Mai vui vẻ ăn trứng chưng, uống chút sữa dê tại chỗ tỷ tỷ.

Trước đây luôn trầm , cũng sợ chiếm nhiều lợi lộc của tỷ tỷ, cho đến khi xác định Quan Hy Nguyệt thật lòng đối với , mới thả lỏng tâm trạng.

Sữa dê là vật quý giá đến nhường nào, tính theo trọng lượng thì còn quý hơn cả thịt, mà Quan Hy Nguyệt luôn cho họ uống, rằng trẻ con uống sẽ cao lớn, thông minh. Quan T.ử Viễn từng lén lút dò hỏi, trong cả lớp, chỉ một uống sữa dê.

Cũng vì thường xuyên uống sữa dê , đều khen thông minh, trí nhớ , khả năng lý giải cũng mạnh. Bản cũng càng nỗ lực hơn, nghĩ bụng sang năm sẽ thi thử, đỗ đồng sinh.

Quan Hy Nguyệt cũng ủng hộ , mặc dù vợ chồng Quan lão tam cứ luôn miệng bảo đừng kiêu ngạo, học thêm hai năm nữa hẵng chuyện thi cử, nhưng Quan Hy Nguyệt thì luôn nhất định sẽ .

Quan T.ử Viễn cũng tràn đầy tự tin và dũng khí, nhưng Quan Hy Nguyệt trêu chọc “đúng là nghé con sợ cọp”, chờ đến khi Quan T.ử Viễn thẹn thùng, Quan Hy Nguyệt nghiêm túc : “Sự tự tin, quan trọng. Con cần tự tin, mới thể hơn, mạnh hơn, mới thể ngã dậy , suy sụp. Có câu , càng thua càng mạnh, tiếp tục nỗ lực.”

Quan T.ử Viễn ngơ ngẩn : “Tỷ tỷ, phát hiện , hóa tỷ tràn đầy tự tin, cho nên tỷ mới ngày càng giỏi giang, ngày càng xinh .”

Quan Tiểu Mai chịu thua kém, vỗ đùi nịnh nọt: “Tỷ tỷ vốn giỏi giang, vốn xinh .”

Quan Hy Nguyệt bật ha hả, sự hòa thuận, vui vẻ khi ở cạnh các tỷ như khiến lòng nàng vô cùng ấm áp, trong thời đại xa lạ , nàng còn cảm thấy cô đơn đến thế.

Quan Hy Nguyệt chỉ là theo phương pháp nuôi dạy con cái hiện đại, khích lệ Quan T.ử Viễn một chút, điều khiến nàng ngờ là sự khẳng định và cổ vũ của nàng mang đến cho Quan T.ử Viễn sự giúp đỡ lớn đến .

 

Loading...