Xuyên Thành Tiểu Thiếp Béo: Ta Đến Để Làm Giàu - Chương 77
Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:05:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quan T.ử Đạt phủ thành, liền sự phồn hoa nơi đây hoa cả mắt. Phủ thành ít nhất cũng lớn gấp sáu, tám huyện thành, đường lớn ngõ nhỏ quán xá san sát, qua tấp nập.
Thêm chút phí xe, Tiểu Vu theo yêu cầu của y, đưa y đến một khách điếm giá cả chăng tiên an vị. Quan T.ử Đạt gọi nước nóng, tự chỉnh trang một phen, sảng khoái xuống lầu. Y tản bộ phố, tiên cảm nhận khí tức của phủ thành.
Cứ thế lang thang ba ngày, Quan T.ử Đạt quen thuộc hết đường xá và môi trường đại khái. Y tìm môi giới tiếng , thuê một cái sân nhỏ. Đó là một sân nhỏ độc lập, sân khá lớn, giếng nước, mười mấy gian phòng, mở cửa phụ lối , thể cho xe ngựa qua, cực kỳ tiện lợi. Do chủ nhà dọn đến kinh thành, lâu ở phủ thành, nên giá cả cũng , sáu lượng bạc một tháng, đặt cọc một trả ba, Quan T.ử Đạt sảng khoái trả bạc.
Hơn hai mươi lượng bạc ư, cách đây lâu y còn thấy đó là một con lớn, giờ đây thể chớp mắt mà dùng để trả tiền thuê nhà. Cảm giác tiền thật .
Quan T.ử Đạt là chữ, tuy từng học đường, nhưng ở nhà, hễ thấy T.ử Ngôn và Tứ thúc thời gian, y đều chủ động nhờ họ dạy . Kỳ thực y cũng chút thiên phú, Tam Tự Kinh, Bách Gia Tính, Thiên Tự Văn y đều học nhanh, thậm chí Văn Tự Mông Cầu, Tăng Quảng Hiền Văn, y cũng lượt học qua. Dù y cũng tham gia khoa cử, gia đình cũng chẳng điều kiện để bồi dưỡng y, nếu là để học chữ, học đạo , thì y đều học .
Y mua giấy bút, ban ngày thì ngoài lang thang, buổi tối liền thống kê những thông tin tìm hiểu . Vị trí cụ thể của tửu lầu, quy mô lớn nhỏ, việc ăn thế nào, đều ghi . Vị trí chợ rau, lưu lượng , thậm chí giá cả đại khái của các loại rau, y cũng đầy hứng thú tìm hiểu. Cho đến khi y nắm rõ như chỉ lòng bàn tay tất cả những thông tin về phủ thành .
Cứ thế trôi qua một tháng, y đến hai huyện bên cạnh, cũng thao tác thêm một theo cách tương tự, liền đến ngày hẹn định giữa y và Quan Hy Nguyệt, y bèn truyền tin cho Quan Hy Nguyệt, thứ đều chuẩn xong.
Quan Hy Nguyệt liên hệ vài bạn của Quan T.ử Đạt, là để họ đến phủ thành giúp T.ử Đạt một tháng, nàng sẽ trả tiền công, hai lượng bạc một tháng, lộ phí và tiền ăn uống đều chi trả bộ. Mấy trai ở nhà đào bới kiếm ăn mừng rỡ khôn xiết, lập tức thu xếp hành lý lên đường.
Quan Hy Nguyệt ở nhà tổng cộng bảy mươi mẫu đất ớt, cộng thêm tám mẫu của lão Quan đầu, bốn mẫu của nhà , tổng cộng là tám mươi hai mẫu ớt. Việc hàng ngày của nàng chính là cùng tổ phụ tuần tra một lượt, dân làng đều kỳ lạ Quan Hy Nguyệt rốt cuộc trồng gì, suốt đường họ bón phân, tưới nước, tỉa cành, bận rộn đến mệt.
Cho đến khi ớt quả , bọn họ cũng vẫn nhận , hỏi thì là rau, trái cây. Một bộ phận dân làng cảm thấy Quan Hy Nguyệt bản lĩnh, chắc chắn trồng loại rau nào đó phi thường, một bộ phận khác cảm thấy bọn họ thật quá khó tin, ngay cả lương thực cũng trồng, trồng rau, ăn hết ? Rau thể bán mấy đồng bạc chứ?
Lão Quan Đầu vui đến nỗi trong lòng hân hoan ngớt, ớt mà sai trĩu quả đến , thật đúng là tay mới . Lứa ớt trồng trong hậu viên của Hy Nguyệt, tuy thu hoạch cũng tệ, nhưng so với tình hình hiện tại thì quả là một trời một vực. Quan Hy Nguyệt cũng vô cùng kinh ngạc, may mà cây ớt khỏe mạnh, nếu e rằng chừng quả cho đổ rạp xuống ?
Nàng áng chừng sản lượng , ít nhất cũng tăng hơn phân nửa so với , thật đáng kinh ngạc. Hơn nữa, chúng lớn cũng đặc biệt nhanh, lứa mất ba tháng mới thành quả, lứa mới hơn hai tháng sắp thể hái .
Càng gần đến lúc ớt chín, Quan Hy Nguyệt và Lão Quan Đầu càng thêm căng thẳng, ngay cả Vương thị cũng đặc biệt bất an, chỉ sợ kẻ phá hoại. May mắn , dân làng đều giá trị của loại ớt , nếu , khó mà giữ lòng động tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep-beo-ta-den-de-lam-giau/chuong-77.html.]
Quan Hy Nguyệt đàm phán với Hoàng chưởng quỹ, nàng thẳng thắn rằng nàng trồng ớt với lượng lớn, nhưng thể chỉ cung cấp riêng cho mỗi tửu lâu của y. Hoàng chưởng quỹ cũng tỏ vẻ thông cảm, chỉ yêu cầu bên y bán thị trường vài ngày. Quan Hy Nguyệt mỉm , thì đúng như ý nàng, kỳ thực nàng cũng mượn thế lực của Thái An Lâu để đưa thương hiệu ớt của vươn xa.
Ớt bắt đầu hái, Quan Hy Nguyệt mời các phụ nữ khéo léo trong làng, tất cả đều yêu cầu cắt ớt kèm theo cuống để bảo quản lâu hơn. Dân làng kinh ngạc phát hiện, đến mười chiếc xe ngựa, phiên vận chuyển, chất đầy ớt trực tiếp chở , chỉ trong một ngày mấy khoảnh đất trồng ớt trống trơn.
Hóa , đây là của Thái An Lâu phái đến vận chuyển, y chỉ cung cấp cho huyện Khúc Khánh, mà còn đảm bảo ớt ở phủ thành và kinh thành bán tiên. Đại đầu bếp cũng điều đến từ phủ thành và kinh thành sớm, dành nửa ngày để học các món ăn mới từ ớt, trực tiếp về cùng đoàn xe ngựa chở hàng. Người thể chịu chút khổ cực, nhưng ớt đặc biệt quý giá, tuy lúc thời tiết mát mẻ, nhưng sợ va đập, trong xe ngựa đều dùng chăn bông cũ bọc , để giảm chấn động và giữ nhiệt.
Không cần nhiều, khi ớt của Thái An Lâu bày bán, một nữa gây chấn động lớn.
Quan T.ử Đạt chờ đợi tại Thái An Lâu ở phủ thành, y là kinh nghiệm, giúp đỡ quảng bá và lên kế hoạch. Thái An Lâu lập tức đón xuân, cảnh tượng buôn bán tấp nập đến nỗi, một ngày, giọng của chưởng quỹ khàn đặc, cánh tay của đại đầu bếp cũng sưng vù. Ba ngày , ớt vận chuyển đến kinh thành, lập tức đưa kho lạnh bảo quản, cũng tái hiện cảnh tượng sôi động đó, là càng săn đón hơn, là "ngày tiến đấu vàng" cũng quá lời.
Dân làng Đại Đồng lúc mới Quan Hy Nguyệt trồng thứ bảo bối gì, chín thu mua hết. Quan Hy Nguyệt bịa một lời dối, rằng Thái An Lâu bảo nàng trồng, nếu lỗ thì mất mùa, nếu lời thì sẽ chia bạc cho nàng. Mọi xong, cũng cảm thán dũng khí của nàng, đáng đời khác kiếm tiền, nếu là , liệu dám mạo hiểm lớn như ? Dù phú quý hiểm trung cầu, cũng dám thử .
Nghe lời giải thích , lòng dân làng cũng bình tĩnh hơn một chút, đến nỗi ghen tị đến mức biến dạng.
Mặc dù , khi bàn bạc với Lão Quan Đầu, Quan Hy Nguyệt vẫn mời mấy , cùng với tất cả nhà họ Quan, giúp đỡ tuần tra ngày đêm, chỉ sợ kẻ nảy sinh ý đồ , đến trộm ớt của nàng.
Tảng đá trong lòng Vương thị cuối cùng cũng rơi xuống, rau củ quý giá đến , chín Thái An Lâu thu mua hết. Lão Quan Đầu khe khẽ tiết lộ một con cho nàng: năm mươi lăm văn một cân. Vương thị suýt nữa thì kinh ngạc kêu lên, thảo nào lão già thể đổi một căn nhà, đây chỉ là đổi một căn nhà? Phát tài , nhà họ Quan triệt để phát tài !
Tiểu Vu ngờ Quan T.ử Đạt tìm đến y một nữa, hóa một phi vụ ăn lớn cho y. Bình thường xe hành của bọn họ tập hợp đủ để phủ thành, cũng đợi, giờ thì phi vụ lớn , cần đến mười chiếc xe ngựa của bọn họ để kéo hàng, cơ bản là bao trọn cả xe hành của họ. Mỗi ngày kéo một chuyến là đủ, về ngay trong ngày, ngày thứ hai kéo tiếp.
Tiểu Vu kể với chưởng quỹ, chưởng quỹ cũng vui mừng mặt, một chiếc xe giá ba trăm văn, còn hơn mấy chục văn so với khi chở , chưởng quỹ đồng ý ngay lập tức. Y rằng, giá Quan T.ử Đạt và Tiểu Vu thương lượng là ba trăm năm mươi văn, Tiểu Vu dễ dàng kiếm năm trăm văn một ngày từ đó.
Ớt ở phủ thành nổi tiếng, nhưng chỉ Thái An Lâu là bán, các tửu lâu khác đương nhiên đỏ mắt ghen tị. Các đầu bếp của họ đều ngay lập tức mua các món mới từ ớt về nếm thử, quả nhiên ngon miệng, tươi mới, gây nghiện. Đại đầu bếp nào chẳng vài ngón nghề, đừng những món đơn giản như ớt xào thịt, ớt xào trứng, ớt xanh xào kiểu hổ bì, những món phức tạp hơn, nguyên liệu , chẳng là dễ như trở bàn tay ? Đáng tiếc, hàng, ớt của Thái An Lâu rốt cuộc là từ ?