Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:00:57
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng may Tiêu Duệ quan tâm việc . Từ nhỏ đến lớn luôn là bỏ qua, lúc chẳng qua là bỏ qua càng triệt để hơn thôi.

Phớt lờ ánh mắt chút hả hê của Tiêu Văn, Tiêu Duệ ăn xong nhanh, đặt chén xuống, "Mẫu phi, nếu nơi chuyện gì, nhi tử xin phép về ."

Huệ Phi rốt cuộc , "Về gì?"

Không về, chẳng lẽ ở trong cung?

Tiêu Duệ hiểu ý trào phúng của Huệ Phi, suy nghĩ một lát : "Lần nhi tử ngoài cũng lâu, giờ về vì về phủ sớm."

Huệ Phi hừ lạnh, : "Ngươi còn nhớ rõ ngươi còn một cái phủ . Vậy ngươi còn nhớ, trong phủ của ngươi còn một Vương phi cưới hỏi đàng hoàng ?"

Suy nghĩ của Tiêu Duệ với Lâm Thục giờ đơn giản. Đây là Chính phi của , kính trọng ngoài mặt là cần, còn mấy cái khác, nếu thể tương kính như tân* thì nhất, nếu cũng hết, chẳng qua chỉ là một nữ nhân mà thôi.

Vân Mộng Hạ Vũ

*Tương kính như tân: Vợ chồng kính như khách.

Đối với mấy Hoàng tử như bọn , Chính phi chỉ cần xuất chút, thể đại biểu cho mặt của bọn , khi ngoài thể xử lý việc giao tiếp , ở bên trong thể quản lý nội viện là đủ . Còn hợp ý , thích thích, mấy thứ bọn họ để bụng, thích Chính phi thì thể thích khác thôi.

lúc , Huệ Phi hỏi tới, Tiêu Duệ bỗng nhiên nghĩ đến Dư Lộ, trong lòng khỏi cảm thấy áy náy với Lâm Thục.

, hổ thẹn với Dư Lộ, nhưng với Chính phi Lâm Thục của , cũng thấy áy náy.

Nhìn nét mặt con trai, Huệ Phi chút vui mừng, giọng cũng dịu , "Không chỉ Chính phi của con, cả Nhị nữ nhi nhà Lễ bộ Thị lang, trắc phi tương lai của con nữa. Sắp đến hôn kỳ của các con mà bây giờ con mới trở về, con nghĩ sẽ khiến thất vọng ? Trong Vương phủ cái gì cũng chuẩn đúng ? Cho dù chỉ là trắc phi thì cũng thể . Mặt , con đối xử với nó như , để mặt ở ? Trước mặt Chính phi, lời của nó sức nặng ?"

, còn trắc phi nữa!

Tiêu Dật liền : "Chỉ là một trắc phi thôi mà, cần gì cố kỵ nhiều như , mang phủ là xong ?"

Tiêu Văn cũng nhịn : " , chỉ là một trắc phi thôi. Trắc phi chính là tiểu thϊếp, vốn mặt, còn cần nào cho mặt nữa chứ."

"Tiêu Văn!" Tiêu Duệ bỗng gầm lên.

Tiêu Văn sợ nhảy lên, đang tức thì thấy sắc mặt hết sức khó coi của Huệ Phi. Lúc nàng mới nghĩ đến mẫu phi cũng chỉ là một phi, giống như những gia đình bình thường, nhưng nếu trắc phi của Thất ca là tiểu thϊếp thì cần mặt, đây chẳng là cũng đến mẫu phi?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-156.html.]

Nàng lập tức bất an dậy, môi động vài cái, rốt cuộc dám lên tiếng.

Loại thời điểm , bọn họ ở đây sẽ chỉ khiến mẫu phi càng khó chịu hơn. Ai cũng thể bà, coi thường bà, nhưng chỉ duy con gái ruột thịt là thể.

Tiêu Duệ Huệ Phi, trong lòng nghĩ, dù lời của Tiêu Văn đạo lý thì đây đúng là nỗi đau của kẻ thϊếp thất. Mẫu phi , Dư Lộ , chỉ sợ cả Nhiễm gia cô nương cửa cũng .

Hắn lên : "Mẫu phi, nhi tử , nhi tử sẽ chú ý. Giờ nhi tử xin về để an bài thật kỹ."

Huệ Phi cũng dậy, gật đầu một cái phất tay đuổi Tiêu Dật và Tiêu Văn , kêu đỡ phòng trong.

Sau khi ngoài, Tiêu Duệ xuất cung ngay.

"Gia, đưa Trần Chiêu và Trần Bì về Vương phủ ." Thị vệ thấy Tiêu Duệ , lập tức tiến lên hồi bẩm.

Sáng nay Trần Chiêu cũng ngoài cửa thành để nghênh đón. Tiêu Duệ đại khái thể đoán tâm lý của , là cảm thấy tội đáng chết, nghĩ đến để thể hiện sự trung tâm, lập công chuộc tội .

Từ lời của Dư Lộ, lúc đầu đúng là ép buộc. khi ép buộc, chỉ rõ tình huống với mà còn mang theo Dư Lộ trốn , thậm chí còn dự định gϊếŧ c.h.ế.t Dư Lộ...

Tiêu Duệ siết chặt nắm đ.ấ.m , chỉ cần bất kỳ lý do nào cũng đủ mạng của .

Thật nực , chỉ mau mau trốn mà còn dám nghênh ngang đến cửa thành tiếp . Tiêu Duệ cảm thấy, Trần Chiêu đúng là sống c.h.ế.t mà.

"Đi, về phủ!" Hắn lên xe ngựa.

Ngoại viện Vương phủ chính là trụ sở của Trần Chiêu. Hắn và Trần Bì trói gô ghế thể động đậy.

Cũng may canh giữ ở bên ngoài, miệng bọn họ chặn, Trần Bì đường , cả giận : "Ngươi chuyện như , còn mau trốn ! Chẳng lẽ ngươi thì sẽ hậu quả thế nào ?"

Dường như Trần Chiêu đang thất thần, thấy Trần Bì thì mới đầu . Hắn chậm rãi : "Nếu chạy thoát thì đây?"

Trần Bì chút cảm kích, "Trần gia chúng chỉ còn mỗi và ngươi, c.h.ế.t một còn đỡ hơn c.h.ế.t cả hai!"

Trần Chiêu : "Đại ca, yên tâm, sẽ chết."

Còn , cũng sẽ .

Loading...