Nếu Minh Nguyệt là nha của Lâm Thục, tại nơi của , đương nhiên thể tùy ý đánh gϊếŧ hạ nhân. Nếu nhận là Minh Nguyệt thông đồng với Lâm Thục, trong cơn tức giận, đương nhiên thể gây tổn thương hoặc gϊếŧ Minh Nguyệt.
Tiêu Duệ Dư Lộ đối xử với Minh Nguyệt , nhẹ, "Gia , Minh Nguyệt cũng chỉ ép buộc, cho nên đó, gia thả nàng , chỉ để nàng qua một bên."
mà, tự đau bản .
Vân Mộng Hạ Vũ
Mà Minh Nguyệt, cũng tự đau chính .
Hai đúng là... cũng ở trong truyện, hai thành một cặp nữa. Hôm nay nếu cô tới, hai sẽ thế nào nữa.
Dư Lộ lên, trong lòng thực sự lo lắng cho Tiêu Duệ, "Đã băng bó kỹ nhưng vẫn bôi thuốc, vẫn là mau bôi thuốc mời đại phu tới xem !"
Tiêu Duệ bình tĩnh Dư Lộ một lát, gật đầu : "Ngươi đỡ gia lên."
Dư Lộ quàng tay Tiêu Duệ lên vai, đó dùng sức nâng Tiêu Duệ lên. Chân Tiêu Duệ như chút nhũn , hai bước mới hơn chút, nhưng tiếp xúc với Dư Lộ như , Tiêu Duệ vốn uống bổ thuốc, hô hấp lập tức dồn dập hơn.
Hắn cúi đầu thúc giục: "Mau mau!"
Dư Lộ vội vàng bước nhanh hơn, mở cửa, Thôi Tiến Trung còn ở cửa. Lão sớm đuổi tất cả hạ nhân trong viện , bây giờ trừ lão cũng chỉ còn Lâm Thục đang nghiêm bộ mặt trắng bệch và Minh Hà, Minh Phương đang đỡ nàng .
Tiêu Duệ ngang qua nàng, một ánh mắt cũng cho.
Lâm Thục chợt mở miệng, "Vương gia..."
Đến lúc nàng mới chuyện ngu xuẩn gì. Để cho nàng nhận sai với Tiêu Duệ thì khó, nhưng nhận sai mặt Thôi Tiến Trung, nha của và Dư Lộ, quá khó khăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-179.html.]
"Vương gia, thϊếp, thϊếp..." Nàng sai , nhưng vẫn thốt những lời còn .
Dư Lộ do dự nên dừng , Tiêu Duệ căn bản để ý đến Lâm Thục. Hắn vỗ vai Dư Lộ, "Đi!"
Thẳng đến cửa Chính viện, Tiêu Duệ mới phân phó Thôi Tiến Trung: "Đóng cửa Chính viện , cho phép bất kỳ ai !"
Thôi Tiến Trung gật đầu, Dư Lộ đỡ Tiêu Duệ đến Tầm Phương viện.
Đến Tầm Phương viện, Thôi Tiến Trung mời đại phu tư nhân của Tiêu Duệ. Với phận của thì đương nhiên thể mời Thái y, nhưng mời Thái y liền nghĩa chuyện gạt Hoàng thượng, cho nên bình thường họ đều lén lút tìm đại phu cho bản .
Dư Lộ còn tưởng trúng thuốc nhất định ngủ với khác phái một giấc thì mới thể giải , ai ngờ tuy đại phu chút kinh ngạc khi thấy bộ dạng của Tiêu Duệ nhưng chỉ một lát liền bình tĩnh .
Kêu sắc thuốc cho Tiêu Duệ uống, đó kêu chuẩn nước cho tắm, dường như chỉ cần như là thể giải trừ dược tính .
Tiêu Duệ như thế, đương nhiên thể kêu hạ nhân đến phục vụ. Dư Lộ tự vén tay áo hầu hạ uống thuốc dìu phòng tắm. Đỡ thùng nước tắm, đặt bàn tay băng kỹ nữa sang một bên, Dư Lộ cầm bầu nước và khăn tắm giúp tắm rửa.
Tiêu Duệ từ từ nhắm hai mắt . Từ khi uống thuốc sắc mặt càng đỏ, hình như hô hấp cũng dồn dập hơn một chút.
Tay Dư Lộ gần như dừng , múc nước đổ xuống một gáo một gáo; như một lúc lâu, cô vội vàng lau cho . Không ngừng lặp động tác như gần hai khắc*, đến khi cô mệt đến ướt đẫm thì sắc mặt Tiêu Duệ mới chậm rãi khá hơn chút, hô hấp cũng đổi chậm .
*Hai khắc = 30 phút.
Dư Lộ thở phào, hỏi: "Ngươi cảm thấy thế nào?"
"Tiểu Lộ Nhi, ngươi thông minh." Tiêu Duệ mở mắt , lập tức khóa ánh mắt mặt Dư Lộ, "Chỉ là, ngươi nghĩ đến, xông tới cố gắng gặp mặt gia ?"