Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 33
Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:20:10
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tay …
Dư Lộ cố nén mới chặn tiếng thét đang chực trào, nhưng đôi tay sưng đỏ của Hương Lê, nước mắt nhịn mà cứ rơi xuống.
Đối với một cả nhà cưng chiều, thấy chút mặt đen tối nào của xã hội như Dư Lộ mà , từ nhỏ, cho dù ngón tay chỉ nóng một chút, cũng là chuyện khiến cả nhà từ , trai, chị dâu đến hầu, bộ đều cha phê bình hơn nửa ngày.
Với đôi tay của Hương Lê, chỉ thôi Dư Lộ cũng thấy đau .
“Sao …chuyện gì xảy ?” Giọng Dư Lộ run rẩy, ánh mắt bên ngoài: “Người nào? Ai ? Ai đánh ngươi?”
Với Hương Lê, phạm mà chỉ đánh tay, đó là lắm . Đừng cầu Dư Lộ mặt, hoặc lộ chút bất mãn cho Dư Lộ thấy, nàng từng ý nghĩ như .
Nghe thấy lời , nàng ngẩng đầu, Dư Lộ vì sợ, Hương Lê bắt đầu luống cuống: “Chủ tử, việc gì, đây là do phạm nên mới phạt. Không gì chủ tử , sợ thôi chứ đau . Thật đó, hai ngày là .”
Nàng thấp giọng, quỳ gối mặt Dư Lộ, vươn tay lau nước mắt Dư Lộ. lúc ngón tay sắp đυ.ng , vội vàng buông . Tay như , đừng dơ mặt của Dư chủ tử.
Tiêu Duệ đang ở ngoài, Dư Lộ dám lớn tiếng. thấy Hương Lê như , cô hận thể lớn lên, ngoài tìm Tiêu Duệ, liều mạng cãi với một hồi.
Hương Lê vẫn phục vụ cô , phạm . Nàng vẫn là giữ quy củ nhất, chẳng lẽ dám phạm mặt Tiêu Duệ ? Chỉ đơn giản là cô thức dậy trễ, Tiêu Duệ trách Hương Lê gọi cô dậy ăn điểm tâm thôi mà!
Dư Lộ , Tiêu Duệ là vì cho . vì cho cô, đánh khác như thế…
Cô rõ ràng nhận , đây là thời kì nam nữ bình đẳng, đây là thời mà mạng của hạ nhân rẻ mạt đến đáng nhắc tới. Tuy cô hẳn thấy may mắn vì xuyên thành một nha như Hương Lê, nhưng căn bản là cô vui vẻ nổi.
Chẳng qua là dậy muộn, lúc ăn điểm tâm chút quá giờ như , nếu như cô chạy trốn, Hương Lê sẽ trực tiếp gϊếŧ chết?
Vừa nghĩ đến khả năng , Dư Lộ liền nhịn mà run lên. Ta gϊếŧ Bá Nhân, Bá Nhân vì mà chết*. Đã như , cô còn thể an tâm mà rời ? Cô sẽ thấy lương tâm cắn rứt, mơ thấy ác mộng ?
*Ta gϊếŧ Bá Nhân, Bá Nhân bởi vì mà chết: tuy lòng mang oán hận ý tổn hại đối phương, song đối phương vẫn cứ vì lòng oán hận của mà hại chết.
Câu xuất hiện từ một điển cố. Vào thời Tấn Trung Tông, trọng thần trong triều là Vương Đôn khởi binh loạn, kỳ ( họ) Vương Đạo và cả gia tộc dính líu, ở ngoài cung chờ tội. Chu Bá Nhân cung, Vương Đạo xin giải thích nhưng Chu Bá Nhân để ý. Tích cực với hoàng đế là Vương Đạo tội, nhưng cũng dâng sớ xin tội cho Vương Đạo. Vương Đạo nên ghi hận trong lòng. Sau Vương Đôn nắm quyền to, hỏi thăm Vương Đạo gϊếŧ Chu Bá Nhân , Vương Đạo gì, rốt cuộc khiến Chu Bá Nhân gϊếŧ. Sau đó Vương Đạo tìm tấu chương của Chu Bá Nhân trong kho, mới bừng tỉnh hiểu , lóc nức nở: “Ta gϊếŧ Bá Nhân, Bá Nhân bởi vì mà chết, trong tăm tối, chỉ bằng hữu .”
Trước khi cô , nhất định tìm cách bảo trụ mạng của những ở , hoặc là mang họ theo!
Cô thể tiếp tục như nữa, đần độn cái gì cũng quản, thế là . Cô thấy Tiêu Duệ ý chạm cô, như , cô cần vui lòng, xin một lời hứa, bảo đảm cho hạ nhân hầu hạ cô, những hạ nhân mà phạm sai lầm.
“Trừ ngươi , còn ai đánh nữa?” Cô tự lau nước mắt, hỏi Hương Lê.
Hương Lê nhỏ giọng : “Còn Thạch Lưu, chỉ hai chúng .”
Dư Lộ gật đầu, : “Ngươi về nghỉ ngơi . Hôm nay ngoài với Vương gia, ngươi với Thạch Lưu cần theo hầu.” Cô kêu Anh Đào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-33.html.]
Anh Đào cũng tóc, tuy tay nghề bằng Hương Lê nhưng chỉ kiểu đơn giản thì vẫn . Nàng chải đầu, mặc đồ cho Dư Lộ xong xuôi ngoan ngoãn một bên.
Hương Lê và Thạch Lưu đều là đại nha , niên kỉ cũng nhỏ, chờ khi các nàng thả ngoài là thể đề cử khác. Anh Đào hi vọng bây giờ trọng dụng, nên dốc sức chọn trang phục cho Dư Lộ. Dư Lộ gương đầu, cũng thấy lúc đầu chỉ chín phần, giờ đến mười phần .
mà như , ở thời kì , ở , cũng chuyện vui vẻ lắm. Dư Lộ thở dài, phân phó Anh Đào: “Hôm nay ngươi theo ngoài .”
Tiêu Duệ Dư Lộ tới, hai mắt đều sáng ngời, nhưng đó suy nghĩ chút phức tạp. Hắn ngày thường Dư Lộ cũng , kiểu trời ưu ái. Không chỉ là khuôn mặt, dáng của nàng, da của nàng, tóc của nàng, là đều cả. Một nữ nhân như , cho dù nhiều mỹ nhân hơn nữa, vẫn như cũ thấy sẽ động tâm.
mà, vẻ ngày thường của nàng là giống khác, hôm nay nàng trang điểm như , thì , nhưng cũng sắp thấy bóng dáng .
Hắn nhíu mày, suy nghĩ một lát, cuối cùng cũng Dư Lộ đổi trang phục khác.
Vì ngoài với Dư Lộ nên Tiêu Duệ xe ngựa. Dọc đường Dư Lộ lời nào, đến lúc lên xe ngựa vẫn lưng thẳng tắp, mắt thẳng, một câu cũng .
Bình thường Tiêu Duệ thích cô như , vì như thế mới giống . mà hôm nay đổi cách trang điểm, tuy lúc nghiêm mặt cũng đoan trang quý khí, giống nọ. Với cả tuy xinh , nhưng vẫn thấy chút bực đây.
Không lý do gì, phát bực nữa?
Mấy nữ nhân khác còn ước mang theo lúc ngoài đây.
Hắn cũng hỏi, chỉ thỉnh thoảng qua.
Tuy đời Dư Lộ cưng chiều, nhưng vì thể nên tính tình vẫn là tĩnh. Người nhà lo lắng lúc cô ngoài, thường thường cần viện, nên khi chị dâu đều là hoặc hầu trong nhà ở cùng. Cũng bạn cùng trang lứa nên nhiều tiếng chung, thành tính cô càng ngày càng tĩnh. Dù tiểu thuyết dùng đồ điện tử, chỉ đờ thôi cô cũng thể cả ngày.
Bây giờ bực chuyện Tiêu Duệ quá mức với Hương Lê Thạch Lưu, cô trực tiếp tự chạy lên xe, coi Tiêu Duệ bên là khí.
Tiêu Duệ định lực như Dư Lộ, mới nửa đường liền nhịn , lôi Dư Lộ đến cạnh .
Dư Lộ cũng phản kháng, thuận theo nghiêng qua đó.
Không , để ý , trả lời , cứ như cũng ý nghĩa. Một tay Tiêu Duệ đặt hông Dư Lộ, tay để hai đầu gối cô, bế lên ôm .
Ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, nếu bộ mặt lạnh nhạt biểu cảm , thật cảm giác cũng tệ.
“Không thích ngoài?” Tiêu Duệ dán cạnh tai Dư Lộ, nhẹ giọng hỏi.
Dư Lộ , chỉ lắc đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thế ai chọc ngươi tức giận?” Tiêu Duệ hỏi tiếp.
Dư Lộ lắc đầu nữa, vẫn .