Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-07-31 16:46:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì nàng cảm thấy phương thức dưỡng trắng da của bất cứ tác dụng nào cả!

Na Bố Kỳ cách cách thể coi là quá , nhưng ở trong cung thì khó coi một chút, dáng chút mượt mà, nhưng bởi vì cái đầu cao gầy nên thoạt thô kệch.

Nàng sở hữu dung mạo tiêu chuẩn của Mông Cổ, làn da màu vàng, các nếp nhăn bên trong nặng khiến hai mắt trở thành mắt xếch đạt tiêu chuẩn lắm, bởi vì còn nhỏ tuổi nên xương gò má gồ , nhưng vẫn cao hơn so với các bằng hữu cùng lứa tuổi. Nghe nàng mới mười bốn, nhưng thoạt còn già hơn cả những nữ nhân hai mươi tuổi trong cung.

"Sức khoẻ của cách cách khá hơn chút nào ?" Thái hoàng thái hậu với ngoài rằng Na Bố Kỳ cách cách thích ứng với khí hậu nên ngã bệnh, Minh Huyên .

Na Bố Kỳ cúi đầu, hai tay đang đặt đầu gối của , nhỏ giọng : "Cảm ơn tỷ tỷ quan tâm, khá hơn nhiều ."

Minh Huyên khựng một chút, đó vờ như việc gì lôi kéo nàng chuyện phiếm, trong tay cầm một miếng thịt khô ngừng nhai.

"Món thịt khô chỗ thái hoàng thái hậu là ngon nhất, mặn nhạt phù hợp, đặt biệt dai ngon, quả thực càng ăn càng thấy ngon." Minh Huyên ăn thịt khô, còn nhịn cảm khái .

Cho dù là hoàng thượng chăng nữa cũng thể ăn thịt trâu bò, dù thời đại trâu bò vẫn là sức lao động quan trọng nhất, hoàng thượng đóng vai trò gương mẫu. ở chỗ thái hoàng thái hậu cấm, dù những thứ đều là do Mông Cổ cung phụng.

Thực nàng cũng gì, vị cách cách chuyện vẫn luôn yếu ớt vô lực, giọng của Mông Cổ nhanh nhỏ, chỉ cần chú ý một chút thì sẽ thể rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-63.html.]

Na Bố Kỳ siết chặt lớp vải đùi, dùng hết sức lực cả mới ngăn cản cầm lấy miếng thịt khô chỉ cần duỗi tay là thể với tới . Nhìn đối phương ăn ngon lành như , nước miếng trong miệng ngừng lan tràn, nước mắt cũng sắp rơi xuống.

Minh Huyên hiểu tại , chỉ thấy vị cách cách Mông Cổ chỉ mới thôi mà trán lấm tấm mồ hôi, hốc mắt cũng đỏ lên, thế là vội vàng đề nghị nàng nghỉ ngơi.

"Thái y như thế nào về bệnh tình của Na Bố Kỳ cách cách? Sao tĩnh dưỡng lâu mà vẫn còn yếu ớt như ? Trong cung của vẫn còn một ít đồ bổ do hoàng thượng ban tặng đó, cũng dùng đến, cách cách thể sử dụng ?" Sau khi đưa nàng rời , Minh Huyên mới chút ngượng ngùng hỏi Tô Ma Lạt Cô.

Khuôn mặt Tô Ma Lạt Cô giật giật, nhớ hành động cầm lấy miếng thịt với tốc độ cực nhanh của Na Bố Kỳ cách cách lúc nàng dậy, bà nên gì với .

"Thái y nên tĩnh dưỡng thật , cũng gì nghiêm trọng lắm." Thái hoàng thái hậu từ phía . Chỉ trong vòng hơn một tháng ngắn ngủi đạt đến mức thể gặp khác như thế , xem như tồi lắm , cũng may Na Bố Kỳ còn nhỏ tuổi, thể bảo dưỡng thêm hai năm nữa.

Nghe , Minh Huyên cũng hỏi nhiều.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thực nàng cũng bằng hữu gì đó với vị cách cách Mông Cổ , nàng vốn dĩ tự quen thuộc, vị cách cách Mông Cổ thoạt cũng là một thẹn thùng hướng hội, cho nên trong lúc chuyện, luôn cảm thấy gì đó đúng đúng ?

"Thật kỳ quái!" Sau khi gặp mặt vị cách cách Mông Cổ và tặng nàng một bộ cụ, Dận ghé sát tai Minh Huyên : "Nàng thích bộ của cô, vẫn luôn chằm chằm..."

Ánh mắt kỳ quái đến đáng sợ, Dận cảm thấy cả đều khó chịu.

"Chẳng Mông Cổ đều là dân tộc du mục ? Có bởi vì dễ dàng di chuyển nên nhiều dụng cụ quý giá?" Minh Huyên suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy thể hiểu , cho nên hỏi.

Loading...