Dận gật đầu, phụ hoạ : "Người đó thật ! Di mẫu ... Nói ... Cào... Cào nát mặt nàng !" Trong giọng càng mang theo chút sốt ruột thử, Bảo Thành cũng cào !
Khang Hy búng lên trán bé một cái, : "Chỉ nữ nhân mới thích cào mặt khác khi đánh thôi!"
"Bảo Thành là hài tử, cũng thể!" Dận che trán , chớp chớp mắt, kiên trì , bé sẽ để di mẫu thương!
Khang Hy đưa tay kéo bàn tay nhỏ nhắn của bé xuống, nhẹ nhàng xoa xoa cái trán đỏ bừng của nhi tử, mở miệng : "Con còn nhỏ, đánh cũng đau, nếu con đánh thì hãy để nô tài đánh , tự động thủ sẽ đau tay, hoàng a mã sẽ đau lòng!"
Dận bàn tay nhỏ nhắn và gót chân nhỏ đầy thịt của , đột nhiên bò dậy, mở miệng : "Hoàng a mã sai , sức lực của Bảo Thành lớn, là một Ba Đồ Lỗ!"
(*Ba Đồ Lỗ là danh hiệu dành cho những tướng lĩnh và những binh sĩ chiến đấu dũng cảm, can trường và thiện chiến trong chiến trường trong những trận đánh, các cuộc đọ sức. )
Khang Hy học theo giọng điệu của bé : " đúng đúng, hoàng a mã sai , Bảo Thành lợi hại, nếu đái dầm thì càng lợi hại hơn."
"..." Dận nghẹn đỏ mặt, mở miệng : "Lúc ngủ cùng di mẫu... Bảo Thành, Bảo Thành đái dầm ..."
"Tại ?" Khang Hy nhướn mày hỏi.
Dận thở dài xuống, ai oán : "Di mẫu ... Nói rằng... Bởi vì... Cơ thể của Bảo Thành... Theo bản năng... Thân thiết với hoàng a mã hơn, cho nên mới... Không kiêng dè gì!"
Khang Hy câu trả lời cho vui vẻ thôi, cũng che bai hành vi đái dầm của bé, xoa xoa cái đầu nhỏ của nhi tử, an ủi : "Trẫm ngày nào cũng ngủ với Bảo Thành, cực kỳ thơm tho."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-67.html.]
Thành thật mà , cả hoàng a mã cứng ngắc, tận sâu trong lòng Dận vẫn ngủ với di mẫu hơn, nhưng thấy hoàng a mã ngủ với mới thể ngon giấc, bé cảm thấy cũng thể tạm bợ.
"Di mẫu... Thực sự... Rất thích... Gấu trúc, nó di mẫu sẽ ." Dận buồn rầu , bé thích như , bé chỉ thích di mẫu với thôi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khang Hy duỗi tay kéo nhi tử , sờ sờ cái đầu nhỏ của bé, nhẹ nhàng xoa xoa đỉnh đầu, phát hiện nó phát triển , mềm chút nào nữa, tâm trạng lập tức vui vẻ, mỉm giải thích : "Chỉ lúc mới đáng yêu thôi, thứ đồ sẽ trưởng thành nhanh, lớn lên sẽ còn đáng yêu nữa."
"Hừ!" Dận chút tức giận : "Sau ... Không để di mẫu... Nuôi động vật nhỏ nữa!"
"Vâỵ con nhé?" Nàng thể tức đến cả run rẩy chỉ vì một con gấu trúc con, bây giờ con quên truy cứu rốt cuộc ai tàn nhẫn như ? Khang Hy cũng tức giận vì chuyện , dù đó, khi đầu tiên gặp , nàng phóng thích một con thỏ mới sinh con.
Nha đầu trời sinh vốn ngốc nghếch, nếu cũng sẽ để đối phương tiếp xúc với thái tử nhiều như .
Gấu trúc thực sự vẻ quý hiếm, chẳng trách nàng tức giận đến mức đó!
so với việc nuôi chó nuôi mèo chạy lung tung cào cấu Bảo Thành thương, việc nuôi một con gấu trúc, nô tài ngày ngày trông giữ và tấn công cũng là chuyện lớn gì đúng ?
Mỗi khi thấy con gấu trúc đổi tên thành "Cổn Cổn" , Minh Huyên khỏi cảm thấy hoảng hốt.
Nàng thực sự thể một con gấu trúc, một con gấu trúc sống?
Những khác thể hiểu tâm trạng vui sướng đến mức ngay cả mơ cũng nhịn tỉnh chứ, nhưng trong lòng Minh Huyên thực sự sảng khoái!
Nhìn xem! Nó đáng yêu đến nhường nào, ăn cái gì nữa cũng thể ăn đến ngon miệng, ngay cả cái vểnh m.ô.n.g cũng đáng yêu vô địch... Cả chỗ nào dễ thương...