Mấy hôm thấy tiểu cô nương đầu đội vòng hoa xoay vòng, cảm thấy cô bé xinh . Hai hôm nay vẫn luôn quan sát, phát hiện tiểu cô nương xinh lương thiện, nụ xinh hơn bất cứ nụ của cô nương nào từng gặp.
Cậu chơi cùng cô bé, nhưng mà ý đồ quá nhiều. Mỗi ngày đều đánh nhưng thực sự đuổi hết . Quan trọng nhất là Thập công chúa chơi với bọn họ, chỉ thích chơi với tiểu cô nương.
Cậu hỏi tùy tùng, đối phương chơi cùng một cô nương mãi mãi thì xin ý kiến của a mã, ngạch nương của đối phương, đó cưới về nhà. Vì mới đến đây.
"Cô chẳng quan tâm ngươi là ai." Minh Huyên còn kịp gì, Dận tức giận . Cậu qua kéo cổ áo của đối phương lôi ngoài, tức giận : "Muốn lấy của cô, ngươi còn kém cỏi lắm, cút !"
Minh Huyên hốt hoảng Xuân Ny : "Nhục Nhục nhà chúng mới bảy tuổi rưỡi đúng ?" Sao nhóc con nhỏ tuổi như đến cửa cầu hôn chứ? Nó thực sự xinh ?
Xuân Ny cũng sững sờ : "Chỉ sợ là một tên ngốc."
"Bá ca (gia gia) từng đánh nhanh rút gọn, do dự, cưới Thập công chúa. Thập công chúa khác với những cô nương từng gặp, xinh lương thiện, giống như một con thỏ trắng..." Lúc Dận kéo ngoài, đối phương vẫn ngừng biểu đạt nhất định sẽ giỏi giang...
Dận trực tiếp đẩy ngã đất, vung tay, trong đầu nghĩ tên ngu ngốc cũng khỏe thật đấy. Sau đó mới mặt lạnh đối phương : "Thập của cô gả cho ngoài."
"Vậy sẽ ở rể." Mã Lan Thái lập tức đáp , phía nữ gả nữ nhi thì xin ở rể, việc từng thấy .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tay của Dận ngứa đánh , hít sâu một gầm nhẹ: "Ngươi cút xa bao nhiêu thì cút ngay cho cô." Nếu sẽ để ngươi sống đến tuổi thành hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-716.html.]
"Thái tử gia, Thập công chúa tiếng Mông Cổ, tiếng Mãn, còn cả tiếng Hán." Mã Lan Thái dậy Dận : "Ta từng nhiều binh thư, sẽ mang vinh quang cho Thập công chúa."
Dận lười lung tung với , trực tiếp cho kéo .
"Người đó là ai? Nhục Nhục mới mấy tuổi chứ? Chỉ sợ ." Minh Huyên trợn to mắt, nàng cảm thấy thể tin , ý đồ với cô nương nhỏ như chứ? Yêu sớm cũng thể sớm như .
Dận cũng đen mặt : "Tổ tông là một tiểu bối lặc, đến đời tước vị của nhà bọn họ cũng còn nữa. Di mẫu cần quan tâm, chẳng qua chỉ là một lấy Thập bệ đỡ để trèo lên thôi." Nhất định là như , nếu tiểu hài tử gì cái gì.
Minh Huyên hít sâu một tức giận : "Hài tử còn nhỏ mà đầu óc nghĩ thứ gì ? là đáng đánh."
" ." Dận cắn răng : "Không thích đánh ? Để con cho đánh mấy trận là thành thật ngay thôi."
Minh Huyên cảm thấy đường đường là hoàng quý phi, nữ nhi nhà kém đến mấy cũng đến mức gả đến gia đình mất cả tước vị. Tiểu tử trông cao to, cảm giác như mười bốn mười lăm tuổi . Cổ nhân lớn sớm, chừng thông phòng . Nàng càng nghĩ càng tức giận, trong đầu mắng hai câu biến thái mới bỏ qua.
Thậm chí nàng còn dặn Dận : "Đừng để nó tiếp cận Nhục Nhục là , nhưng con cũng đừng đánh c.h.ế.t . Vì loại như mà hủy hoại danh tiếng của , đáng."
Dận đồng ý.
dù là Minh Huyên là Dận đều đánh giá sai sự cố chấp của Mã Lan Thái. Cậu thấy hoàng quý phi và thái tử đồng ý liền nhắm còn thể quyết định việc . Lúc Khang Hy triệu kiến tổ phụ, cũng theo cố gắng thể hiện.